Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Đế quốc Việt Nam”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Thẻ: Sửa ngày tháng năm Soạn thảo trực quan
Thẻ: Trình soạn thảo mã nguồn 2017
Dòng 87:
 
==Hoạt động==
[[File:Đế-quốc Việt-Nam tuyên-bố độc-lập, Dân Báo.jpg|nhỏ|phải|Các bản tin trên tờ ''Dân Báo'' sau ngày Việt Nam tuyên bố độc lập|200px]]
[[File:Nghi chú lễ Hưng Quốc Khánh Niệm 1945.jpg|nhỏ|phải|Bản tấu của Bộ Lễ nghi về chương trình lễ Hưng quốc Khánh niệm năm 1945|200px]]
[[File:Kinh tế Bộ, 1945, tâu về đặt chức Thanh tra Lao động.jpg|nhỏ|phải|Một bản tấu của Bộ trưởng Bộ Kinh tế|200px]]
[[File:Trung Bắc Chủ nhật số 255.jpg|nhỏ|phải|Thu hồi Hà Nội về sự quản lý của Việt Nam|200px]]
Theo tuyên chiếu của Hoàng đế Bảo Đại ngày 8 tháng 5 năm 1945, Tổng trưởng Nội các Trần Trọng Kim cử Hội đồng xét về quốc hiệu, quốc kỳ, quốc ca. Ngày 12 tháng 6 năm 1945, Hoàng đế ký dụ số 52 ấn định quốc hiệu là Việt Nam, [[quốc kỳ]] là [[cờ quẻ Ly]] có nền vàng thẫm hình chữ nhật, giữa có hình [[quẻ Ly]] màu đỏ thẫm. Bản ''[[Đăng đàn cung]]'' tiếp tục được giữ làm âm điệu của quốc ca, phần từ sẽ quyết định sau.<ref>[http://baochi.nlv.gov.vn/baochi/cgi-bin/baochi?a=d&d=WMVa19450628.2.1 "Quốc hiệu, Quốc kỳ, Quốc ca". Báo ''Tin mới'' số 1654], 28 tháng Sáu 1945.<!-- bài báo ghi sót chữ số của ngày dương lịch --></ref>
 
Hàng 104 ⟶ 107:
Trong thời gian ngắn ngủi chấp chính, chính phủ mới đã làm được một việc quan trọng nhất là thống nhất trên danh nghĩa xứ [[Nam Kỳ]] vào nước Việt Nam kể từ ngày [[8 tháng 8|8 tháng Tám]], 1945. Trước đó vào ngày [[20 tháng 7|20 tháng Bảy]] chính phủ Việt Nam cũng thu hồi ba nhượng địa cũ là [[Hà Nội]], [[Hải Phòng]] và [[Đà Nẵng]] vốn bị người Pháp chia cắt và áp dụng quy chế trực trị và bổ nhiệm ba vị đốc lý người Việt thay thế người Pháp.<ref name="Dommen, Arthur J. tr 89">Dommen, Arthur J. tr. 89.</ref>.
 
Về việc thu hồi Nam Kỳ thì cuộc thương thuyết với Toàn quyền Tsuchihashi có kết quả mặc dù lúc đầu Tsuchihashi còn do dự vì triều đình [[Cao Miên]] (Campuchia) cũng đòi đất Nam Kỳ. Thủ tướng Trần Trọng Kim phái Nguyễn Văn Sâm làm quan Khâm sai vào Sài Gòn tiếp thu đất Nam Kỳ. Đại sứ Yokoyama ở Huế theo đó tuyên bố trao trả Nam Kỳ cho [[triều đình Huế]]. Ở [[Bắc Kỳ|ngoài Bắc]] thì Thống sứ Nishimura bàn giao với Khâm sai [[Phan Kế Toại]] tại [[Hà Nội]] ngày 12 tháng 8. Ngày 14 tháng 8, Đế quốc Việt Nam công bố chính thức tiếp thu Nam Kỳ, [[Nguyễn Văn Sâm]] được cử làm khâm sai.<ref>[http://baochi.nlv.gov.vn/baochi/cgi-bin/baochi?a=d&d=RbD19450817.2.3 "Việt Nam thống-nhứt", ''Sài Gòn'' số 17008], 17 tháng Tám 1945.</ref> Ngày 16 tháng 8, giới chức Nhật bắt đầu chuyển giao các công sở cho [[Mặt trận Quốc gia Thống nhất]].<ref name="Cochin">{{cite web |title=Cochinchina returned to Vietnamese rule |url=http://www.endofempire.asia/cochinchina-returned-to-vietnamese-rule/ |website=End of Empire |publisher=NIAS Press |date=2015}}</ref> Thống đốc Minoda ở Sài Gòn đợi khâm sai Nguyễn Văn Sâm để bàn giao. Ban đầu dự tính vị Khâm sai Nam Bộ sẽ đến vào ngày 19 tháng 8,<ref>[http://baochi.nlv.gov.vn/baochi/cgi-bin/baochi?a=d&d=RbD19450818 ''Sài Gòn'' số 17009], 18 tháng Tám 1945.</ref> nhưng trên đường đi bị chậm trễ do Việt Minh nên tới chiều ngày 22 tháng 8 ông mới về tới Sài Gòn.<ref>[http://baochi.nlv.gov.vn/baochi/cgi-bin/baochi?a=d&d=RbD19450823 ''Sài Gòn'' số 17013], 23 tháng Tám 1945.</ref> Chính phủ Đế quốc Việt Nam lệnh rằng ngày 23 tháng 8 "cử hành khánh hạ quốc gia được thống nhất; phủ Khâm sai Nam Bộ thông cáo cho các công sở, nhà buôn nghỉ làm, và tổ chức diễn hành, chào quốc kỳ, diễn thuyết mừng Việt Nam độc lập và thống nhất".<ref>[http://baochi.nlv.gov.vn/baochi/cgi-bin/baochi?a=d&d=RbD19450822.2.4 "Khắp nước Việt-Nam khánh-hạ ngày được độc lập và thống-nhứt", ''Sài Gòn'' số 17012], 22 tháng Tám 1945.</ref>
 
Ngày 25 tháng 8, tổ chức [[Thanh niên Tiền phong]], lúc này đã tách khỏi Mặt trận Quốc gia và gia nhập [[Việt Minh]], tham gia giành chính quyền. [[Ủy ban Hành chính Lâm thời Nam Bộ]] được thành lập.<ref name="Commun">{{cite web |title=Communist-led forces seize power in southern Vietnam |url=http://www.endofempire.asia/communist-led-forces-seize-power-in-southern-vietnam/ |website=End of Empire |publisher=NIAS Press |date=2015}}</ref> Sang ngày 26 thì Khâm sai Nguyễn Văn Sâm từ nhiệm sau khi được tin vua Bảo Đại đã thoái vị ở Huế, chấm dứt thể chế Đế quốc Việt Nam.<ref name="IEFA">Dommen, Arthur J. ''The Indochinese Experience off the French and the Americans, Nationalism and Communism in Cambodia, Laos, and Vietnam''. Bloomington, IN: Indiana University Press, 2001. 101-756.</ref>
Hàng 133 ⟶ 136:
Không có phương tiện và tài chính, Nhật Bản thì tăng cường lấy gạo ở Việt Nam để chuyển về nước, chính phủ Trần Trọng Kim phải huy động những phương tiện thô sơ chuyển vận gạo từ Nam ra Bắc như xe bò hay thuyền nhỏ. Do thiếu phương tiện và nhân lực nên dù đã cố gắng Đế quốc Việt Nam vẫn không làm thuyên giảm được hậu quả ghê gớm của nạn đói<ref name="lexuankhoa" /> Kết quả là [[nạn đói năm Ất Dậu]] 1945 đã khiến gần 2 triệu người chết đói, hàng triệu người phải bỏ nhà cửa đi lang bạt kiếm ăn, nhiều vùng nông thôn tại miền Bắc Việt Nam trở nên xơ xác, tiêu điều.
 
Báo Ngày Nay xuất bản tháng 6/1945 nhận xét về sự bất lực hoàn toàn của Chính phủ Đế quốc Việt Nam, viết<ref name=tuanbao>[http://tuanbaovannghetphcm.vn/thuc-chat-chinh-phu-tran-trong-kim-va-long-yeu-nuoc-cua-ong-thu-tuong/ Thực chất chính phủ Trần Trọng Kim và "lòng yêu nước" của ông thủ tướng, 29/04/2017], Báo Văn Nghệ.</ref>:
:''"Chúng tôi nhận thấy ai ai cũng thất vọng và chán nản, vì sau hai tháng hô hào và tốn bao giấy mực, dân đói miền Bắc cũng chưa thấy một bao gạo nào ở miền Nam đưa ra. Lời tuyên bố của thủ tướng còn vang vọng bên tai ta: "Cần nhất là phải tiếp tế cho dân đói miền Bắc" mà tới nay việc làm vẫn chưa đi theo lời nói; tuy rằng gạo miền Nam vẫn chất đầy trong các kho, các nhà máy, tuy rằng giấy bạc vẫn nằm từng xấp dày trong các két sắt của nhà tư sản Việt Nam, tuy rằng nội các vẫn có một bộ tiếp tế và một bộ tài chính"''
 
Hàng 144 ⟶ 147:
 
Trong khi Bộ Tiếp tế chỉ làm được vài việc vặt, thì Bộ Tài chính của Đế quốc Việt Nam chỉ chuyên làm một việc là gom tiền thuế của dân giao cho Nhật. Chỉ riêng trong 5 tháng tồn tại, Chính phủ Trần Trọng Kim đã nộp cho Nhật Bản khoản tiền 720 triệu đồng Đông Dương (Piastre), ngang với số tiền 726 triệu do chính quyền thực dân Pháp nộp cho Nhật Bản trong 5 năm trước đó (từ 1940 tới 9/3/1945). Tổng cộng trong thời gian Thế chiến thứ hai, người Việt Nam đã phải nộp cho Nhật Bản khoản tiền 1 tỷ 446 triệu đồng Đông Dương, tương đương 14 tỷ 460 triệu [[Franc]] lúc đó.<ref name="ReferenceA"/>
 
Dù phạm vi hoạt động có giới hạn, lại gặp sự bắn phá của [[Mỹ]] và sự cản trở của [[Việt Minh]], chính phủ Trần Trọng Kim cố gắng hết sức để tiếp tế gạo chống nạn đói. Bộ trưởng Tiếp tế [[Nguyễn Hữu Thí]] được gửi vào Sài Gòn sắp xếp việc vận chuyển gạo từ Nam ra Trung Bộ và Bắc Bộ. Các hải cảng xa Sài Gòn được dùng làm điểm khởi hành để tránh Mỹ oanh tạc. Tư nhân được phép tự do chuyên chở và mua bán gạo. Để ngăn hành vi gian dối, chính phủ ra lệnh kiểm soát giá cả và tồn kho lúa gạo. Người vi phạm có thể bị tử hình hoặc tịch thu tài sản. Ty Liêm phóng Kinh tế Bắc Bộ, do Nguyễn Duy Quế đứng đầu, thành lập để ngăn chặn việc buôn lậu. Vào cuối tháng 3, tất cả các hội cứu tế miền Bắc tập hợp lại thành Tổng Hội Cứu tế do [[Nguyễn Văn Tố]] cầm đầu, và đẩy mạnh lạc quyên cũng như chẩn tế. Từ tháng 3 tới tháng 5, Tổng Hội quyên được 783.403 đồng. Tại Nam Bộ, trong tháng 5 hơn 20 hội chẩn tế ra đời, và trong vòng một tháng các tổ chức trên quyên được 1.677.886 đồng, kể cả 481.570 đồng để mua và chuyên chở 1,592 tạ gạo cho nạn nhân vụ đói. Tới tháng 7, nạn đói đã được đẩy lùi đáng kể.{{sfnp|Vu Ngu Chieu|pages=307–308}}
 
== Sụp đổ ==