Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Giáo hoàng Lêô III”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 30:
Tuy nhiên, kẻ thù vẫn không để ông yên. Họ tố cáo Ðức Lêô về tội thề gian và ngoại tình. Ngày 24-11-800, Charlemagnes tới Roma. Đức Giáo hoàng ra đón ông, cách Roma cả 20 km, và một cuộc rước khổng lồ đưa ông về đền Thánh Phêrô. Charlemagnes tới đây, theo lời một nhà ký sự đương thời, để "tiếp tục xem xét các tội ác mà Đức Giáo hoàng đã bị cáo buộc". Tình trạng Giáo hoàng lệ thuộc vua Franc quá rõ ràng. Alcuinô nhắc nhở nhà vua rằng "Không ai có quyền xét xử Toà Thánh". Dầu vậy, một đại hội các chức sắc, giáo sĩ thường và giáo dân có chức, họp tại Đền Thánh Phêrô, ngày 1/12, dưới sự chủ trì của Charlemagnes.
 
Ngày 23/12 Charlemagnes bắt Đức Giáo hoàng phải thề rằng người "không phạm, cũng không ra lệnh làm các điều gian ác, mà người ta tố cáo". Lúc đó người ta không gọi là bản kiểm điểm, được gọi là "Lời thề Thanh luyện"(Serment Purgatoire), theo tục lệ thời đó. Trong đó có những câu như "không bị ai xét xử, không bị ai cưỡng bức và trong một hành vi tự ý, tình nguyện, tôi thề…". Trong dịp này, Alcuinô làm một bài thơ, trong đó ông viết đại khái: vua Pháp giống như người hướng dẫn vị lãnh đạo Giáo hội, bản thân vua là người được tay quyền lực Chúa hướng dẫn.
 
Để chủ được vinh quang hơn nữa, người ta làm như ngẫu nhiên có hai tu sĩ, từ Giêrusalem tới Roma, dâng cho Charlemagnes chìa khoá Mộ Thánh và cả chìa khoá Thành Thánh luôn, vào đúng ngày xảy ra vụ "Lời thề Thanh luyện". Trong khi đó Đức Lêô III tuyên bố "ý thức những hồng ân đã lãnh nhận, ngoại trừ sự chết, không có gì, không có gì tách tôi ra khỏi lòng mến đối với vua Charlemagnes"