Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Florence Nightingale”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
→‎Chiến tranh Krym: Smith là họ mẹ
Dòng 46:
Nightingale tin rằng tỷ lệ tử vong cao là do các binh sĩ phải chịu đựng tình trạng dinh dưỡng kém, vật tư thiếu thốn, không khí ô nhiễm và lao động quá sức. Sau khi trở về Anh và bắt đầu thu thập bằng chứng trước Ủy ban Y tế Quân đội Hoàng gia, bà bị thuyết phục rằng hầu hết các binh sĩ tại bệnh viện thiệt mạng do điều kiện sống tồi tàn. Trải nghiệm này có ảnh hưởng lớn đến sự nghiệp sau này và những nỗ lực của bà trong việc vận động nâng cao điều kiện sống và điều kiện vệ sinh. Do đó, bà đã góp phần giảm thiểu số ca tử vong trong quân đội thời bình trong quân đội và chuyển sự chú ý sang hệ thống vệ sinh của các bệnh viện và nhà ở của tầng lớp lao động.<ref name="Small 2017">{{Chú thích sách|title=Florence Nightingale and Her Real Legacy|last=Small|first=Hugh|publisher=Robinson|year=2017|location=London|pages=171–179}}</ref>
[[Tập tin:Nightingale_receiving_the_Wounded_at_Scutari_by_Jerry_BarrettFXD.jpg|trái|nhỏ| ''Sứ mệnh nhân ái: Florence Nightingale tiếp nhận thương binh tại Scutari'' (Jerry Barrett, 1857)]]
Theo một số nguồn tin thứ cấp, Nightingale có quan hệ lạnh nhạt với y tá đồng nghiệp Mary Seacole, đồng thời là bà chủ một quán trọ/bệnh viện dành cho các sĩ quan. Cuốn hồi ký của Seacole, ''Những cuộc phiêu lưu kỳ diệu của Bà'' ''Seacole ở mọi miền''¸ chỉ ghi lại một lần duy nhất hai người thân thiện với nhau là khi bà hỏi xin chỗ ngủ và được bố trí; Seacole đã ghé Scutari trên đường đến Krym để bắt đầu công việc kinh doanh. Tuy nhiên, Seacole kể lại rằng khi bà xin gia nhập nhóm của Nightingale, một người trong nhóm đã từ chối bà, Seacole cho rằng phân biệt chủng tộc là gốc rễ vấn đề.<ref>Mary Seacole, ''Wonderful Adventures of Mrs. Seacole in Many Lands'', Chapter VIII (London: James Blackwood, 1857), pp. 73–81</ref> Nightingale nói qua thư với anh rể rằng bà lo ngại công việc của mình sẽ bị ảnh hưởng bởi công việc kinh doanh của Seacole, vì trong khi "cô ấy đối xử rất tốt với mọi người và nhất là đối với các sĩ quan, - cáicũng tốt này làđá làm nhiều người say bí tỉ”.<ref>letter 4&nbsp;August 1870, Wellcome Ms 9004/59).</ref> Nightingale được cho là đã viết, "Khó khăn lớn nhất là phải chống lại tính tranh thủ của bà Seacole, và ngăn chặn bà ấy quan hệ với các y tá (không cần bàn cãi gì thêm!). . . Bất kỳ ai có liên quan đến bà Seacole đều giàu lòng tốt - cũng như thói say xỉn và hành vi lệch lạc".<ref>Tan-Feng Chang, CREOLIZING THE WHITE WOMAN’S BURDEN: MARY SEACOLE PLAYING “MOTHER” AT THE COLONIAL CROSSROADS BETWEEN PANAMA AND CRIMEA, (Johns Hopkins University Press, 2017), p. 526.</ref>
 
Hai đợt nữ tu AilenIreland đến để hỗ trợ đoàn y tá tại Scutari được Nightingale đón nhận khác nhau. Đợt đầu tiên do sơ Mary Clare Moore chỉ huy và hoạt động dưới quyền của Nightingale. Hai người duy trì tình bạn cho đến cuối đời.<ref>{{Chú thích web|url=https://www.carefulnursing.ie/go/background/irish_nurses_at_the_crimean_war|tựa đề=Irish Nurses at the Crimean War|website=www.carefulnursing.ie|ngôn ngữ=en|url lưu trữ=https://web.archive.org/web/20200324210954/https://www.carefulnursing.ie/go/background/irish_nurses_at_the_crimean_war|ngày lưu trữ=24 March 2020|url-status=live|ngày truy cập=8 March 2020}}</ref> Đợt thứ hai do sơ Mary Francis Bridgeman chỉ huy không được Nightingale hoan nghênh lắm, do Bridgeman không muốn trao quyền lãnh đạo cho Nightingale, đồng thời không tin tưởng bà, cho bà là đầy tham vọng.<ref>Bridgeman, M. F. (1854–1856), An Account of the Mission of the Sisters of Mercy in the Military Hospitals of the East, Beginning December 1854 and Ending May 1856. Unpublished Manuscript, Archives of the Sisters of Mercy, Dublin, p.18</ref><ref name="Beyond">Carol Helmstadter, [https://books.google.co.uk/books?id=X3C9DwAAQBAJ&pg=PT134&lpg=PT134&dq ''Beyond Nightingale: Nursing on the Crimean War Battlefields''] {{Webarchive|url=https://web.archive.org/web/20200731170152/https://books.google.co.uk/books?id=X3C9DwAAQBAJ&pg=PT134&lpg=PT134&dq|date=31 July 2020}}, Manchester University Press (2020) – Google Books</ref>
 
=== Người phụ nữ với cây đèn ===