Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Biến tố”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 5:
[[Tiếng Việt]], vì vốn dĩ là loại [[ngôn ngữ phân tích]], nên không có bất kỳ hiện tượng biến tố nào.
 
Biến tố thể hiện các phạm trù ngữ pháp với [[phụ tố]] (chẳng hạn như [[tiền tố]], [[hậu tố]], [[trung tố]], [[bao tố]] và [[tiền tố chuyển tiếp]]), [[biến âm]] (như [[các âm chuyển Ấn-Âu]]) hoặc các sửa đổi khác.<ref>{{cite book|title=The Structure of Modern English: A Linguistic Introduction|url=https://archive.org/details/structuremoderne00brin|last=Brinton|first=Laurel J.|publisher=John Benjamins|year=2000|isbn=9781556196621|location=Amsterdam, Philadelphia|page=[https://archive.org/details/structuremoderne00brin/page/n126 104]}}</ref> Ví dụ, động từ [[tiếng Latinh]] ''ducam'', có nghĩa là ''"Tôi sẽ lãnh đạo"'', bao gồm hậu tố ''-am'', thể hiện ngôi (thứ nhất), số (ít), và thì-thức (biểu thị tương lai chỉ định thức hoặc giả định thức hiện tại). Việc sử dụng hậu tố này là một sự biến tố. Ngược lại, trong mệnh đề tiếng Anh ''"I will lead"'' (Tôi sẽ lãnh đạo), từ "lead" không được dùng để chỉ ngôi, số, hoặc thì; nó chỉ đơn giản là dạng nguyên thể của một động từ.
 
Dạng biến tố của một từ thường chứa cả một hoặc nhiều [[hình vị tự do]] (một đơn vị nghĩa có thể đứng riêng như một từ) và một hoặc nhiều [[hình vị ràng buộc]] (một đơn vị nghĩa '''không''' thể đứng riêng như một từ). Ví dụ, từ ''cars'' (những chiếc ô tô) trong tiếng Anh là một danh từ được biến tố để chỉ [[Số ngữ pháp|số]], cụ thể là để chỉ số nhiều; hình vị gốc ''car'' không bị ràng buộc vì nó có thể đứng một mình như một từ, trong khi hậu tố ''-s'' bị ràng buộc vì nó không thể đứng một mình như một từ. Hai hình vị này cùng nhau tạo thành từ ''cars'' được biến tố.