Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Biến tố”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi |
Không có tóm lược sửa đổi |
||
Dòng 5:
[[Tiếng Việt]], vì vốn dĩ là loại [[ngôn ngữ phân tích]], nên không có bất kỳ hiện tượng biến tố nào.
Biến tố thể hiện các phạm trù ngữ pháp với [[phụ tố]] (chẳng hạn như [[tiền tố]], [[hậu tố]], [[trung tố]], [[bao tố]] và [[tiền tố chuyển tiếp]]), [[biến âm]] (như [[các âm chuyển Ấn-Âu]]) hoặc các sửa đổi khác.<ref>{{cite book|title=The Structure of Modern English: A Linguistic Introduction|url=https://archive.org/details/structuremoderne00brin|last=Brinton|first=Laurel J.|publisher=John Benjamins|year=2000|isbn=9781556196621|location=Amsterdam, Philadelphia|page=[https://archive.org/details/structuremoderne00brin/page/n126 104]}}</ref> Ví dụ, động từ [[tiếng Latinh]] ''ducam'', có nghĩa là ''"Tôi sẽ lãnh đạo"'', bao gồm hậu tố ''-am'', thể hiện ngôi (thứ nhất), số (ít), và
Dạng biến tố của một từ thường chứa cả một hoặc nhiều [[hình vị tự do]] (một đơn vị nghĩa có thể đứng riêng như một từ) và một hoặc nhiều [[hình vị ràng buộc]] (một đơn vị nghĩa '''không''' thể đứng riêng như một từ). Ví dụ, từ ''cars'' (những chiếc ô tô) trong tiếng Anh là một danh từ được biến tố để chỉ [[Số ngữ pháp|số]], cụ thể là để chỉ số nhiều; hình vị gốc ''car'' không bị ràng buộc vì nó có thể đứng một mình như một từ, trong khi hậu tố ''-s'' bị ràng buộc vì nó không thể đứng một mình như một từ. Hai hình vị này cùng nhau tạo thành từ ''cars'' được biến tố.
|