Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Phong tước”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi |
Không có tóm lược sửa đổi |
||
Dòng 1:
'''Phong tước''' là hình thức ban tặng danh hiệu cho tầng lớp [[quý tộc]] trong chế độ [[phong kiến]], đi kèm với nó là việc ban tặng đất đai, tạo nên các giai cấp địa chủ và nông dân. Do đó, khái niệm về chế độ phong kiến cũng xuất phát từ đó (phong tước + kiến địa). Các tước hiệu, của chế độ phong kiến theo thứ bậc từ cao đến thấp, bao gồm:
* Hoàng, Đế, Hậu: là tước hiệu chỉ dành cho vua thời Cổ Đại.
* [[Hoàng đế|Hoàng Đế]]
* [[Vương (tước hiệu)|Vương]]
Sử Việt ghi những sự kiện như nhà Triệu phong [[Triệu Quang]] làm "Thương Ngô vương" và phong cho con cháu An Dương Vương làm "[[Tây Vu Vương]]", vua Trần phong [[Trần Quốc Tuấn]] làm "Hưng Đạo Đại vương", nhà Lê phong [[Mạc Đăng Dung]] là "An Hưng vương". Thực ra chữ "vương" có nghĩa là vua, nhà vua; nên với ý nghĩa thứ hai, tước vương chỉ còn danh nghĩa, không nắm quyền cai trị đất nước hoặc lãnh thổ nào, khi đó các Hoàng đế cai trị thể hiện oai phong của mình như vua trên các vua qua việc phong vương cho con cháu hoặc các tiểu quốc lân bang.
|