Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Bisnovat R-4”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n R-4 đổi thành Bisnovat R-4 qua đổi hướng
nKhông có tóm lược sửa đổi
Dòng 11:
 
==Lịch sử==
Việc phát triển '''R-4''' bắt đầu vào năm [[1959]], bắt đầu trang bị chính thức vào năm [[1963]]. Nó được sử dụng chủ yếu trên máy bay đánh chặn [[Tupolev Tu-28|Tu-128]], tương thích với radar RP-S Smerch ('Tornado') của Tu-128, mặc dù một số báo cáo đề xuất là [[MiG-25]] mang nó thì tốt hơn.
 
Giống như nhiều vũ khí của [[Liên Xô]], nó được làm cho cả 2 lựa chọn, [[radar]] dẫn đường bán chủ động SARH ('''R-4R''') và dẫn đường bằng tia hồng ngoại IR ('''R-4T'''). Theo học thuyết của Liên Xô, họ sẽ sử dụng cả 2 phiên bản tên lửa SARH/IR để tăng lợi thế cho trân chiến. Mục tiêu bay trên độ cao từ 8 đến 21 km, tên lửa có thể nhắm bắn từ một máy bay phía dưới mục tiêu 8 km.
Dòng 17:
Vào năm [[1973]], nó được hiện đại hóa thành mẫu R-4MR (SARH) / MT (IR), hạ thấp độ cao tối thiểu đến mục tiêu (0.5-1 km), được cảu thiện hệ thống tìm kiếm và tương thích với [[radar]] nâng cấp RP-SM Smerch.
[[Hình:Tu-128-2.jpg|nhỏ|200px|R-4T (cặp bên trong) và R-4R (cặp bên ngoài) dưới cánh Tu-128]]
R-4T (cặp bên trong) và R-4R (cặp bên ngoài) được mang dưới cánh của máy bay đánh chặn [[Tupolev Tu-28|Tu-128]]. R-4 phục vụ đến cuối những năm 1980, nó về hưu cùng với Tu-128 sau khi kết thúc [[chiến tranh lạnh]] và sự sụp đổ của [[Liên Xô]].
 
==Thông số kỹ thuật (R-4T / R-4R)==