Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Joannes”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Ras67 (thảo luận | đóng góp)
n png
n Bot: Tự động thay thế văn bản (-Rome +Roma)
Dòng 26:
Sau cái chết của Hoàng đế [[Honorius]] ([[27 tháng 8]] năm [[423]]), [[Theodosius II]], người cai trị còn lại của [[Dòng họ Theodosius]] do dự trong thông báo cái chết của người chú. Trong thời kỳ đứt quãng ấy, một viên quý tộc của Honorius là [[Castinus]], đưa Joannes lên ngôi Hoàng đế của [[Đế chế Tây La Mã]] vào ngày [[27 tháng 8]] năm [[423]].
 
Joannes là một ''[[notariorum primicerius]]'' (quan chức cấp cao La Mã cổ) tại thời điểm ông được thăng chức. [[Procopius]] ca ngợi tính hòa nhã, sự thông mình và các khả năng nói chung của ông. Không giống như Hoàng đế Theodosian, Joannes thể hiện sự khoan dung với tất cả các giáo phái Thiên Chúa giáo. Dưới thời trị vì của ông, các lãnh thổ ở xứ Gaul của Đế chế thường không ổn định và có nhiều cuộc nổi loạn ở nơi đây. [[Tổng trấn]] [[Bonifacius]], kiểm soát các tỉnh [[châu Phi]], không công nhận danh hiệu Hoàng đế của Joannes và sự chi phối của ông này đối với các tỉnh ở châu Phi, thậm chí cả quyền cung cấp [[ngũ cốc]] cho [[RomeRoma]].
 
Joannes hy vọng rằng ông có thể đi đến một thỏa thuận với Hoàng đế Theodosius , nhưng khi Theodosius II bầu chọn [[Valentinian III]] làm [[Caesar]] đầu tiên, sau đó được làm đồng Hoàng đế như một [[Augustus]] (chắc chắn chịu ảnh hưởng của mẹ Valentinian là [[Galla Placidia]]), Joannes biết là ông chỉ có thể trông đợi một cuộc chiến tranh để giải quyết tình hình hiện giờ. Cuối năm [[424]], ông gửi một trong những người em của mình, nhưng đầy hứa hẹn là [[Aëtius]] làm sứ thần đến chỗ [[người Hung]] để tìm kiếm sự giúp đỡ về quân sự nhằm chống lại Valentinian III.