Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Trận chiến nước Pháp”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 255:
 
====Kế hoạch phản công của Weygand====
tu rut lui khoi cuoc chien sau do do tuong ATHUR roi khoi nuoc lam gian diep cho to chuc ao den ua thing tin cho nuoc nha
[[Tập tin:21May-4June1940-Fall Gelb.svg|nhỏ|phải|305px|Tình hình chiến sự từ ngày 21/5 đến ngày 4/6]]
Sáng ngày 19 tháng 5, Maurice Gamelin ra lệnh cho lực lượng Đồng Minh bị mắc kẹt tại Bỉ và Bắc Pháp đánh xuống phía Nam để nối với Tập đoàn quân 7 mới đánh từ sông Somme lên phía Bắc. Thế nhưng tướng [[Maxime Weygand]], người được chỉ định thay thế Gamelin từ tối cùng ngày, vào hôm sau đã huỷ bỏ lệnh để bay sang Ypres bàn bạc thêm với các chỉ huy Đồng Minh ở Bỉ.<ref>Jackson 2003, trang 60.</ref> Kết quả là Weygand để lãng phí 3 ngày chỉ để đổi tên Gamelin thành Weygand trong mệnh lệnh.<ref>Shirer 1990, trang 728.</ref> Weygand vốn là Tham mưu trưởng của Thống chế [[Ferdinand Foch]] trong cuộc Đại chiến thế giới thứ nhất, và từng hoàn thành tốt công cuộc bình định xứ [[Syria]] sau khi cuộc chiến này kết thúc. <ref name="jeanporcher293"/>
 
Theo Weygand thì kế hoạch này có vẻ khả thi: Quân Bỉ sẽ gánh chiến tuyến để B.E.F và Tập đoàn quân 1 Pháp thực hiện cuộc phản công phía Bắc,<ref name=Jackson62>Jackson 2003, trang 62.</ref> còn Tập đoàn quân 7 có từ 18-20 sư đoàn đánh lên từ phía Nam.<ref name=Jackson89>Jackson 2003, trang 89.</ref> Tuy nhiên, thực tế hoàn toàn khác khi Vua Bỉ Leopold III đã mất ý chí,<ref name=Jackson62/> còn Tập đoàn quân 7 chỉ có vỏn vẹn 6 sư đoàn đang rải mỏng trên chiến tuyến dài 105 km dọc theo hành lang tiến quân của Đức.<ref name=Jackson89/>
 
Vào lúc nguy cấp, Đồng Minh lại nảy sinh mâu thuẫn. Ngày 19 tháng 5, tướng [[William Edmund Ironside|Ironside]], Tổng Tham mưu trưởng Quân đội Hoàng gia Anh, bay sang Bỉ yêu cầu Gort phối hợp với quân Pháp tấn công Amiens, thì Gort cho biết 7 trong số 9 sư đoàn Anh đang bị ghim giữ ở bờ sông Escaut.<ref name=Shepperd81/> Được Gort báo cáo là không nhận được mệnh lệnh nào từ tướng Billotte trong suốt 8 ngày, thì Ironside đến gặp Billotte tại Bộ Tư lệnh và nổi nóng khi nhận thấy rằng ông ta không thể dứt khoát được việc gì nữa.<ref name=Shepperd81 /> Trong tình hình đó, Ironside phải đóng vai trò chỉ đạo phối hợp.
 
Ngày 21 tháng 5, một cụm quân B.E.F gồm 2 tiểu đoàn bộ binh và một lữ đoàn xe tăng dưới quyền của Thiếu tướng Harold Edward Franklyn có phối hợp của 2 tiểu đoàn Pháp cố gắng chặn mũi tấn công của Đức ở [[trận Arras (1940)|Arras]].<ref>Ellis 1954, trang 89.</ref> Trong trận đánh, giáp dày của xe tăng [[Matilda II]] Anh đã vô hiệu hóa pháo chống tăng 37mm Đức, khiến Rommel phải dùng pháo phòng không 88mm hạ nòng trực xạ để chặn cuộc tập kích sau khi đã để mất một số xe cơ giới và 400 quân.<ref name=Ellis91>Ellis 1954, trang 91.</ref> Nhưng thành công đến đó là hết, vì ngay tối hôm đó thì Sư đoàn Cơ giới hóa SS Totenkopf đã kịp đến tăng viện, đẩy lùi nỗ lực của quân Anh.<ref name=Ellis91/>
 
Ngày 27 tháng 5, cuộc phản công được trông chờ từ phía Nam cũng xảy ra, nhưng 2 sư đoàn bộ binh Pháp được một ít xe tăng yểm trợ không đủ sức lấy lại Amiens.<ref name=Shepperd86>Shepperd 1990, trang 86</ref> Ngày hôm sau, Sư đoàn Thiết giáp Dự bị số 4 của de Gaulle được hỗ trợ của Sư đoàn Sơn cước 51 Anh cố gắng tấn công Abbeville một lần nữa nhưng không làm được gì hơn.<ref name=Shepperd86/> Những cố gắng tiến công từ hướng Nam của Charles de Gaulle như thế là thất bại. <ref name="keithcrawford68">Keith Crawford, Stuart J. Foster, ''War, nation, memory: international perspecives on World War II in school history textbooks'', trang 68</ref>
 
Nhưng cho dù cánh quân Nam có chiếm được Abbeville thì cũng không cứu nổi cục diện phía Bắc, vì vào lúc này Quân đoàn Thiết giáp 19 của Guderian đã tấn công các cảng biển nằm sau lưng chủ lực Đồng Minh.
 
====Cuộc sơ tán ở phía Bắc của Lực lượng Viễn chinh Anh====