Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Joseph Radetzky von Radetz”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
nKhông có tóm lược sửa đổi |
nKhông có tóm lược sửa đổi |
||
Dòng 24:
|laterwork =
}}
'''Johann Josef (Joseph) Wenzel (Anton Franz Karl) ''Graf'' Radetzky von Radetz''' ({{lang-cs|'''Jan Josef Václav Antonín František Karel hrabě Radecký z Radče'''}}) ([[2 tháng 11]] năm [[1766]] – [[5 tháng 11]] năm [[1858]]) là một quý tộc [[người Séc]]<ref>[http://www.libri.cz/databaze/kdo18/list.php?od=r&start=1 RADECKÝ z RADČE Jan Josef Václav hrabě]</ref> và là một tướng lĩnh của [[Quân đội]] [[Họ Habsburg|Áo]].<ref name="grossman281">Mark Grossman, ''World Military Leaders'', các trang 279-281.</ref> Trong cuộc đời mình, ông đã nhận được mọi phần thưởng giành cho một [[người lính]].<ref name="alansked209"/> Ông được xem là một vị tướng giỏi nhất của nước Áo trong nửa đầu [[thế kỷ 19]] và mở đầu binh nghiệp của mình với tư cách là một Thiếu Sinh quân dưới thời [[Hoàng đế]] [[Joseph II của đế quốc La Mã Thần thánh|Joseph II]].<ref name="fitchner22">Paula S. Fichtner, ''Historical Dictionary of Austria'', trang 246</ref> Từng là người đưa tin cho Bộ Tham mưu của Bá tước [[Franz Moritz von Lacy]], ông đã tham gia cuộc [[Chiến tranh Áo-Thổ Nhĩ Kỳ]] ([[1787]]–[[1792]]) và những cuộc [[Chiến tranh Cách mạng Pháp]], và được phong làm [[Hiệp sĩ]] của Huy chương Maria Theresia vào năm [[1801]].
Sau khi quân Áo bị quân [[Đế chế thứ nhất|Pháp]] của [[Napoléon Bonaparte]] đánh bại trong [[trận Wagram]] vào năm [[1809]], ông được cử làm Tổng tham mưu trưởng Quân đội Áo. Trên cương vị này, ông đã đổi mới các [[chiến thuật]] đồng thời đề xuất hàng loạt [[cải cách]].<ref name="grossman281"/> Trong các năm [[1813]]–[[1814]], ông đã góp phần dẫn đến thất bại của Napoléon : bộ não của ông là một trong những nhân tố khiến cho quân Liên minh [[Phổ (quốc gia)|Phổ]] - Áo - [[Đế quốc Nga|Nga]] đánh thắng Napoléon trong [[trận Leipzig]] vào năm [[1813]], đánh đuổi Napoléon ra khỏi đất [[Đức]], sau đó tiến công nước Pháp và buộc ông ta phải thoái vị.<ref name="alansked209">Alan Sked, ''Radetzky: Imperial Victor and Military Genius'', các trang 209-210.</ref> Vào năm 1814, ông tham dựa [[Hội nghị Viên]]. Ông trở thành Tổng [[tư lệnh]] Quân đội Áo ở Bắc [[Ý]] trong các năm [[1831]] – [[1837]] và được phong hàm ''[[Nguyên soái|Thống chế]]'' vào năm [[1836]]. <ref name="grossman281"/>
Nhưng, tiếng tăm của ông chủ yếu là nhờ những chiến tích của ông tại Ý trong [[các cuộc cách mạng năm 1848]]. Dù khi ấy đã 82 tuổi, ông nhận lệnh trấn áp phong trào [[chủ nghĩa dân tộc|dân tộc chủa nghĩa]] [[Ý]] do vua [[Carl Alberto của Sardinia]] lãnh đạo chống lại sự thống trị của Đế quốc Áo. Quân đội của ông đã đánh thắng quân Sardinia trong [[trận Custoza (1848)]] và [[trận Novara]] ([[1849]]), buộc Sardinia phải bồi thường một khoản chiến phí khổng lồ cho nước Áo.<ref name="grossman281"/><ref name="fitchner22"/><ref name="tuckjer1296">Spencer C. Tucker, ''A Global Chronology of Conflict: From the Ancient World to the Modern Middle East'', các trang 1296-1297.</ref> Qua những chiến công của mình, ông đã cứu vãn Vương triều nhà Habsburg khỏi sự diệt vong.<ref
== Chú thích ==
|