Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Trương Chi Động”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 27:
 
==Phát triển công nghiệp địa phương và canh tân quân đội==
 
Khi đến [[Quảng Đông]] nhậm chức Tổng đốc Lưỡng Quảng (1884-1889), Trương Chi Động bắt tay vào phát triển thực nghiệp thành lập ra Cục dệt vải và Xưởng luyện thép Quảng Đông. Bên cạnh đó ông chú trọng đến công tác quân sự: xây dựng Quảng Đông Quân giới Cục, thành lập trường Lục quân Quảng Đông, xây dựng lực lượng Quảng Đông Thường thắng quân. Lúc được thuyên chuyển đến [[Hồ Bắc]], Trương Chi Động cho di dời toàn bộ thiết bị của xưởng súng pháo Quảng Đông và cho xây dựng thành xưởng súng pháo [[Hán Dương, Vũ Hán|Hán Dương]].
Tại Hồ Bắc, trong thời gian 3 lần nhậm chức Tổng đốc Hồ Quảng (1889-1894, 1896-1902, 1904-1906), trong hơn 10 năm làm tổng đốc, ông đã thành lập Xưởng dệt tứ cục Hồ Bắc bao gồm dệt vải, kéo sợi, ươm tơ, chế biến gai. Một số nhà máy công nghiệp khác được thành lập là Mỏ sắt Đại dã, Mỏ than Bình hương về sau hợp thành khu liên hợp công nghiệp Hán dã Bình nổi tiếng.
Ông còn lập kế hoạch xây dựng đường sắt Lô Hán (sau đổi tên là Kinh Hán, xây dựng từ năm 1896, hoàn thành năm 1905) nối liền hai miền nam bắc.

Lưỡng Hồ Học đường là trường quân sự thành lập năm 1896 có sự tham gia huấn luyện của giảng viên sĩ quan Đức, đến năm 1908 tại đây đã gửi đi du học tại Nhật 475 sinh viên và tại các nước châu Âu là 103 sinh viên, trong đó nổi tiếng nhất là [[Hoàng Hưng]], Tham mưu trưởng đầu tiên của Quân đội Quốc gia Trung Quốc. Quân đội do Trương Chi Động huấn luyện quân đội ở Hồ Bắc, thường được gọi bằng ba tên: [[Tự cường quân]], [[Nam dương quân]] và [[An quân]] nổi tiếng không kém [[Bắc dương quân]] của [[Viên Thế Khải]] ở miền bắc lúc đó. Lực lượng Tự cường quân đông tới 15.000 người và về sau đóng vai trò quan trọng trong cuộc [[Khởi nghĩa Vũ Xương]] lật đổ nhà Thanh năm 1911.
 
Khi nhậm chức Tổng đốc Lưỡng Giang (1894-1895, 1902-1903), tại [[Nam Kinh]], Trương Chi Động cho thành lập Giang Nam Tự cường quân là lực lượng lục quân kiểu mới sớm nhất Trung Quốc lúc bấy giờ theo biên chế quân đội phương Tây, mời sĩ quan [[Đức]] đến huấn luyện quân đội.