Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Trận Inkerman”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
nKhông có tóm lược sửa đổi
nKhông có tóm lược sửa đổi
Dòng 20:
'''Trận Inkerman''' là trận đánh lớn thứ ba và trận đánh lớn nhất trong cuộc [[Chiến tranh Krym]], diễn ra vào năm [[1854]].<ref name="tucker323"/><ref name="tucker1213">Spencer C. Tucker, ''A Global Chronology of Conflict: From the Ancient World to the Modern Middle East: From the Ancient World to the Modern Middle East'', các trang 1213-1214.</ref> Trận đánh kết thúc với việc [[Quân đội]] [[Anh]] do Tướng [[Fitzroy Somerset, Nam tước Raglan thứ nhất]] chỉ huy và [[Quân đội Pháp]] do Tướng [[François Certain Canrobert]] chỉ huy làm chủ trận địa dù chịu thiệt hại không nhỏ, buộc [[Quân đội]] [[Đế quốc Nga]] dưới quyền Tướng [[Alexander Sergeyevich Menshikov|A. S. Menshikov]] phải rút lui với tổn thất nặng nề.<ref name="trandanhanh"/><ref name="eraugh187tra"/><ref name="davidnalson1"/> Gánh nặng chủ yếu trong trận Inkerman thuộc về quân Anh và người Anh xem trận này là một thắng lợi huy hoàng của họ trong chiến dịch Sevastopol.<ref name="sandler406"/><ref> Norman Gash, ''Aristocracy and People: Britain, 1815-1865'', trang 307</ref> Đây cũng được cho là một trong những chiến tích hiển hách của lực lượng [[Bộ binh]] Anh,<ref>Michael Barthorp, ''The British Army on Campaign (2): The Crimea 1854-56'', trang 12</ref> cũng như là thời điểm tuyệt vời nhất của [[người lính]] Anh thời [[Victoria của Anh|Victoria]] và thể hiện tài năng, lòng dũng cảm cùng với sự kiên cường của họ. Tuy 5.000 quân Pháp không tham chiến và quân Nga có lợi thế quân số, liên quân Anh - Pháp đã bẻ gãy cuộc đột kích của đối phương trong sương mù và mưa gió. <ref>David Nalson, ''The Victorian Soldier'', trang 11</ref>
 
Sau [[trận Balaclava]] bất phân thắng bại, Menshikov một lần nữa cố gắng đột phá đồn bót của liên quân xung quanh [[Sevastopol]]. Thực quyền chỉ huy trong trận Inkerman thuộc về phó chỉ huy của ông là [[Pavel Petrovich Liprandi|P. P. Liprandi]].<ref name="tucker1213"/>. Trận chiến mở đầu lúc rạng sáng ngày 5 tháng 11 năm 1854, và sương mù khiến chỉ huy hai bên đều không thể kiểm soát tình hình<ref name="tucker323"/>. Do đó, đây trở thành một "Trận đánh của những người lính".<ref>Carl Cavanagh Hodge, ''Encyclopedia of the Age of Imperialism, 1800-1914: A-K'', trang 350</ref> Theo lệnh của Menshikov, tướng Soimonov có nhiệm vụ phân rẽ Quân đội Anh từ phía Tây, trong khi tướng Paulov tấn công từ phía Bắc và một tướng Nga khác tiến hành nghi binh để quân Pháp không tăng viện cho quân Anh. Ngoài ra, 2 vạn quân dự bị Nga đóng về phía Tây Bắc. Quân Nga tiến công lên dốc và trận chiến kéo dài cả ngày. Với ưu thế vượt lên súng hỏa mai của Nga,<ref name="sandler406"/><ref name="tucker323"/> [[súng trường Minié]] của quân Anh đã xé lẻ các đội hình hàng dọc của quân Nga. Đồng thời, cuộc phòng ngự của quân Anh đã thành công do các tướng Nga không hợp tác chặt chẽ với nhau. Quân tiếp viện Anh đã sớm tiếp cận trận địa, trong khi quân Pháp thì ngược lại. <ref name="sandler406"/>
 
== Chú thích ==