Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Kẹo Cu Đơ”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 5:
Bước tới: menu, tìm kiếm
 
Kẹo Cu Đơ vốn là kẹo lạc (lạc nhân rang chín nấu với mật mía) là thứ kẹo dân dã bán ở các chợ quê huyện Hương Sơn, tỉnh Hà Tĩnh (có thể ở các vùng khác nữa) từ trước Cách mạng tháng Tám, 1945. (Người viết những dòng này, hồi nhỏ, thỉnh thoảng được mẹ đi chợ về cho món quà quê này). Kẹo nấu xong được đổ ra dàn mỏng trên giấy hoặc trên lá chuối khô, để nguội thành dạng đặc, nhai mềm, dẻo và dính. Sau này, người ta người ta mới dùng bánh đa để lót.
Mãi đến quãng năm 1947, ở làng Thịnh Xá (xã Thịnh Văn, do ghép với làng Văn Giang sau Cách mạng ít lâu) nay là xã Sơn Thịnh, huyện Hương Sơn, có ông Cu Hai (ông Cu, anh Cu là tên người ta gọi những người đã lập gia đình không có danh vị trong xã hội; còn Hai có thể do từng là con thứ hai trong nhà, chứ chắc là chẳng phải vì có hai con trai) nấu thứ kẹo này khá ngon. Kẹo của ông thườngcó loại nấu non, tức là không quá cô đặc, đổ vào trong chiếc bát con thành từng suất bán cho khách hàng. Kẹo của ông Cu Hai ăn thơm mùi gừng, ăn không chóng ngán như ở hàng quán khác, khá nổi tiếng, đắt khách, nhiều quán hàng bắt chước. Cái tên "kẹo Cu Hai" bắt đầu được truyền đi. Các học sinh, trước hết là học sinh trường Phổ thông trung học (sau này gọi là trường Phổ thông cấp hai, ngày nay là trường Trung học cơ sở) của huyện Hương Sơn đóng gần đó, bắt đầu gọi lóng là "kẹo Cu Đơ", do Hai = Deux (đọc là Đơ) trong tiếng Pháp. Hồi đó, tiếng Pháp là môn sinh ngữ thứ nhất dạy trong các trường trung học (môn sinh ngữ thứ hai là tiếng Anh).
Có những ngộ nhận cần đính chính:
- Tên gọi Cu Đơ không phải do lính Pháp đặt.