Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Chùa Linh Sơn (Ba Thê)”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n thay hình
n nhỏ
Dòng 16:
Nguyên thủy, tượng có màu đen của loại đá cổ. Sau khi khai quật lên, người ta cho đắp thêm phần chân để pho tượng có dáng ngồi theo tư thế kiết già, rồi còn sơn phết màu mè, khiến giá trị của nghệ thuật điêu khắc và vẻ đẹp tự nhiên của loại đá hàng ngàn năm tuổi bị mất đi.
 
Ngày 18 [[18 tháng 1]] năm [[1988]], tượng Phật bốn tay được Bộ Văn Hóa quyết định công nhận là di tích ''kiến trúc nghệ thuật.'' Ngày 24 [[24 tháng 5]] năm [[2009]], pho tượng cùng 2 tấm bia đá cổ đều đã được Trung tâm sách kỷ lục Việt Nam trao danh hiệu ''lâu năm và lớn nhất nước''<ref>[http://www.vnexpress.net/GL/Xa-hoi/2009/05/3BA0F37D/]</ref>.
 
==Nằm trong khu di chỉ Nam Linh Sơn==
Dòng 23:
:''Đây là khối kiến trúc cung đình mang tính tôn giáo, có quan hệ mật thiết với khối kiến trúc và bao phế tích khác, hiện còn nằm sâu trong gò đất dưới nền chùa Linh Sơn.''
 
Như thế có thể nói pho tượng Phật bốn tay và hai bia đá cổ<ref>Lo sợ bị đánh cắp, nên người ta cho ốp dính hai tấm bia vào bệ thờ, nên chẳng hiểu mặt bia bị ốp, có chữ nghĩa hay hình ảnh gì nữa không.</ref> vô tình tìm được, chỉ là phần rất nhỏ trong số cổ vật chưa được phát hiện. Nói khác hơn, bên dưới gò núi này, còn ẩn chứa bao điều bí mật về một nền văn hóa của một vương triều đã biến mất: ''[[Phù Nam]]''.
 
==Xem thêm==