Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Chiến tranh Nhật Bản – Lưu Cầu”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Cnbhnihon (thảo luận | đóng góp)
nKhông có tóm lược sửa đổi
Cnbhnihon (thảo luận | đóng góp)
nKhông có tóm lược sửa đổi
Dòng 1:
 
{{Đang dịch 2 (nguồn)|ngày=27
|tháng=08
|năm=2012
|1 =
}}
{{About|cuộc xâm lược năm 1609 của Satsuma|cuộc xung đột trong Thế chiến thứ 2|Trận Okinawa}}
{{Infobox Military Conflict
Hàng 39 ⟶ 33:
Trong những thập niên cuối của thế kỷ 16, gia tộc Shimazu cùng với [[Toyotomi Hideyoshi]] [người cai trị Nhật Bản từ năm 1582 đến 1598] đã yêu cầu Lưu Cầu phải hỗ trợ trong một số sự kiện. Vua [[Shō Nei]] (trị vì 1587–1620) đã đáp ứng một số trong những yêu cầu này. Sho Nei đã cử Aya-Bune (tàu triều cống đến Satsuma.) vào tháng 2 hoặc tháng 3 năm 1592<ref>「雑録後編2」No.851</ref><ref>上原 tr 64</ref>, và chịu cung ứng gánh nặng cho phí cho [[Chiến tranh Nhật Bản-Triều Tiên (1592-1598)|cuộc xâm lược]] của Nhật Bản vào Triều Tiên năm 1593<ref>「大日本古文書巻16・島津家文書之3」No.1452「去々年貴邦の軍役について天下の命に任せて使礼をもって演説のところ、過半を調達、珍重々々」</ref>. Song Sho Nei đã lờ đi nhiều thông báo từ gia tộc Shimazu và Hideyoshi, điều này đã thúc đẩy gia tộc Shimazu, với sự cho phép của [[Mạc phủ Tokugawa]] (1603–1867), tiến hành xâm lược Lưu Cầu vào năm 1609, tuyên bố rằng đây là một hành động trừng phạt.
 
Một trong các sự kiện chính đã thúc đẩy Satsuma hành động là khi Hideyoshi mở chiến dịch xâm lược Triều Tiên đầu tiên. Năm 1591, Shimazu Yoshihisa đã nói rằng "Hideyoshi lệnh cho Lưu Cầu và Satsuma phải cung cấp 15000 quân để nhập Đường<ref>入唐. nhập Đường là tên nguyên gốc của cuộc chiến.</ref>. Song Lưu Cầu là một nước xa xôi và không biết về phòngphong cách chiến thuật của Nhật Bản. Do vậy ta miễn cho các vị việc phải huy động quân lính. Đổi lại, các vị phải cung cấp khẩu phần ăn trong 10 tháng cho 7000 lính.<ref>上原 tr60</ref><ref>「雑録後編2」No.785</ref>" Sho Nei đã chỉ cung ứng một nửa vào năm 1593.
 
Sau cái chết của Hideyoshi vào năm 1598, [[Tokugawa Ieyasu]] tiếp quản quyền cai trị Nhật Bản, Shō Nei được Satsuma hỏi về việc chính thức quy phục Mạc phủ mới song yêu cầu này cũng bị lờ đi.
 
Năm 1603, một số người Lưu Cầu đã bị dạt vào bờ biển của phiên Sendai. Tokugawa Ieyasu đã gửi họ trở lại Lưu Cầu<ref>「島津家文書之二」(「大日本古文書・家わけ16」)No.1119</ref>. Gia tộc Shimazu đã nhiều lần nhắc nhở Lưu Cầu phải nồng nhiệt cảm ơn Tướng quân Ieyasu, song Lưu Cầu đã phớt lờ<ref>「雑録後編3」No.1862尚寧宛義久書状「別て貴国の流人、左相府の御哀憐を以て本国に之を送らるる。其の報礼の遅延然る可からず。急ぎ一使を遣わすに謝恩の意の厚きを以てすべし。其の期に莅めば馳走を遂ぐ可き者也」</ref><ref>「雑録後編4」No.532島津家久「呈琉球国王書」「今際聘せず、明亦懈たれば、危うからざるを欲して得べけんなり」</ref>. Kian, một bậc thầy về [[trà đạo]], phụng sự cho Sho Nei, đã viết trong nhật ký rằng "Nếu tôi tiết lộ nguyên nhân cơ bản của cuộc chiến tranh này, thì đó chỉ là do lỗi của [[Jana Ueekata|Jana]]. Ông ta là cận thần xảo quyệt.<ref>「喜安日記」「若那、童形のときよ大明南京へ学問に渡り、年久しくして帰国せし故か、大和の風を知らざる故に、天下の大事に及びぬるこそうたてけれ」「今度琉国の乱劇の根本を尋るに、若那一人の所為なり。その上佞臣なり。」</ref>". Gia tộc Shimazu sau đó đã yêu cầu được phát động một cuộc trừng phạt Lưu Cầu.
 
100 tàu chở khoảng 3.000 chiến binh tập trung tại bến cảng Yamakawa ngày 01 tháng 3. Ichirai Magobee, một trong những chiến binh, đã viết "nhật ký qua biển để Ryukyu". Họ rời bến cảng lúc millitary 0400, ngày 04 tháng 3, dưới sự chỉ huy của Kabayama Hisataka và Hirata Masumune.
 
100 tàu trở theo khoảng 3.000 chiến binh đã tập trung tại bến cảng Yamakawa vào ngày 1 tháng 3. Một trong số các chiến binh là Ichirai Magobee, ông đã viết "Nhật ký vượt biển đến Lưu Cầu của ta". Họ dời khỏi cảng vào ngày 4 tháng 3, dưới quyền chỉ huy của [[Kabayama Hisataka]] và Hirata Masumune.
Hàng 55 ⟶ 47:
 
==Xâm lược [[Tokunoshima]]==
Ngày 17 tháng 3, 13 tàu đến Tokunoshima. Hai tàu đến Kanaguma song không có truyện gì xảy ra. 8 tàu đến [[Amagi, Kagoshima|Wanya]]<ref>một cảng ở thị trấn Amagi. 天城町・湾屋港</ref>. Các tàu bị 1000 người vây hãm suốt đêm. Đến ngày 18 tháng 3, quân Satsuma rarời khỏi tàu và giết chết 50 người. 3 tàu đến [[Tokunoshima, Kagoshima|Akitoku]]<ref>nay là cảng Kametoku ở thị trấn Tokunosima town.徳之島町・亀徳港</ref>. Họ bị người Akitoku tấn công song đã nhanh chóng giành lại lợi thế và giết chết 20~30 người<ref> 「肝付家文書」「公(肝付越前守兼篤)の船及ひ白坂式部少輔の船唯二艘、徳の島の内かなぐまに着す、此間18里、従者の舟は同嶋の内わいな(湾屋)に着す、共に着する船7艘なり、ここにて敵一千ばかりかけ来り、通夜舟の辺を囲居るの際、翌18日、各船より下りて鉄炮を放ちかくれば、暫も支へず崩れ行を追打に首50ばかり討取けり、内当手の士前田左近将監・伊達斛兵衛尉・白尾玄蕃允・有馬藤右衛門尉・坂本普兵衛尉各分捕して5人を得たりと云々、同20日、同嶋の内あき徳に至(原注:かなくまより五里)、味方の舟二三艘此所に着けるに、敵寄せ来たりしをここかしこに追詰、二三十人討取しと云々、同21日、あきとくを出、海路七八里程行けるに、俄に風悪くなりしかば、辛して漕戻し又元の泊の隣かめそう(亀津)と云所へ着す、あきとくにて樺山氏を始兵船二十艘渡海、同湊に入、当手の小舟もここにて追付奉る、都合舟数70余と云々、」</ref>.
 
Hạm đội Satsuma đến Akitoku vào ngày 20 tháng 3. Đến ngày 21 tháng, Kabayama đi đến đảo Okierabu cùng với 10 tàu. Các tàu khác dời khỏi Tokunoshima vào ngày 24 tháng 3, và đến Okierabu vào lúc mặt trời lặn. Họ gặp Kabayama và đội tàu của ông tại đây, rồi nhanh chóng tiến về đảo Lưu Cầu.
 
==Xâm lược [[đảo Okinawa|đảo Lưu Cầu]]==
TheHạm đội Satsuma fleetđến arrivedcảng Unten harbor on thetại [[Motobu, Okinawa|Motobubán Peninsulađảo Motobu]] ofcủa [[Okinawađảo IslandOkinawa|Ryukyuđảo IslandLưu Cầu]] atvào 1800, Marchngày 25 tháng 3. AtĐến Marchngày 27 tháng 3, somemột số đã đổ bộ lên disembarkedbờ. TheyHọ foundthấy [[thành Nakujin]] castlebị desertedbỏ hoang. TheyQuân Satsuma setđốt firecháy inmột severalsố placesnơi<ref>「渡海日々記」「ときじんの城あけのき候、巳之刻程に俄に打ちまわり候て、方々放火共候」</ref>.
 
AsNgay soonsau askhi Sho- Nei heardhay tin quân Satsuma's arrivalđã atđến Nakijin, heông calledđã Kikuintriệu (菊隠<ref>Hemột becamenhà Zen priestphái in[[Thiền earlytông]] life,andtên went Japan to study Zen.10 years later, he came back to Ryukyu, became the chief priest of Enkaku-jiKikuin (円覚寺菊隠宗意). WhenQuốc Satsumavương invadedLưu ,heCầu wasra oldchiếu andchỉ had retired from chief of temple. After this war, Syo-Nei constructed Seirai-temple (西来院) forcho Kikuin. Syo-Nei gave Kikuin the title of prince, and"Ngươi orderedđã himsống to succeedSatsuma thetrong princenhiều regent Syo-Ko. Kikuin assisted Syo-Nei for several yearsnăm, andvậy thenngươi hesẽ retiredbiết again.rất Henhiều diedvề Octoberba 13,lãnh 1620.chúa 「琉球国由来記」No.69</ref>)của thegia zen master. He gave imperial order to Kikuin, "You had lived in Satsuma for several years, so you know 3 lords oftộc Shimazu clan<ref>Shimazu Yosihisa, Yoshihiro, Iehisa</ref>. veryHãy much.tạo Gora andmột makeđề anghị proposalhòa for peacebình.<ref>「喜安日記」「西来院は数年薩州に住居ありて殊更御両三殿御存知の事なれば行向て無為和睦を申調られよ」</ref>"Kikuin and hisđoàn diplomaticsứ missionthần (Kianrời waskinh ađô stuff) left Ryukyu royalLưu capitalCầu, [[Shuri, Okinawa|Shuri]] atvào 0800,ngày 26 Marchtháng 263, arrivedđến atKuranami Kuranami<ref>present(nay là Yomitan</ref>) atsau 1200đó. TheyHọ leftdời Kuranami forđến [[Onna, Okinawa|Onna]] bybằng boatthuyền. AtĐến Marchngày 27 tháng 3, theyhọ leftlại Onnadời bykhỏi boat,Onna andbằng arrivedthuyền atvà đến Nakijin. Kikuin talkedthương withthảo với Kabayama. Kabayama orderedra lệnh rằng các cuộc đàm phán hòa bình phải được tiến peacehành talks atkinh Nahađô.
 
InVào thesáng earlysớm morningngày of29 Marchtháng 293<ref>「喜安日記」「二十九日早天」</ref>, thehạm đội Satsuma fleet and Kikuin leftdời khỏi cảng Unten harbor. They arrivedHọ atđến Oowan<ref>大湾 orhay 大湾渡具知 (Oowan Toguchi) downstreamhạ sectorlưu ofsông Hijya river</ref>. atĐoàn 1800.sứ Thethần RyukyuLưu missionCầu leftngay immediately,lập andtức arriveddời atkhỏi Makiminatonơi atđó 2200và đến Makiminato. TheyTại leftđây, theirhọ boatdời forkhỏi Shurithuyền there,để andvề arrivedShuri late atđến Night.được Kikuinkinh reportedđô Kabayama'svào orderban tođêm. Sho-Nei,Kikuin andbáo wentcáo downlại tolời Nahacủa towardsKabayama daylightcho Sho Nei.
 
AtTại Oowan, Kabayama sentcử hismột somesố officerschỉ tohuy Nahacủa inmình orderđến to fulfill his promiseNaha, whiledo heông disembarkednghe hisnói otherrằng men, becauseđó he heardmột thatloạt therelối wasvào acảng chainNaha. at"Nếu thekhông entrance ofmột Nahaloạt harbor.lối, "Ifkhông theretàu is a chain,nonào ship canthể entertiến thevào harborcảng.<ref>「雑録後編4」No.553「樺山権左衛門久高譜中」「明くる日悉く那覇の津に到らんと欲するも、爰で津口に鉄鎖の設け有るを之聞き、鉄鎖有る、則ち豈に一船の津隈に入るを得んや、且つ亦、他江の軍船繋ぐ可き無し。是を以って四月朔日に、物主等の乗る船五、六艘をして、件の指南を以って那覇津に到らしめ、其の余は悉く陸地に上がらしめ、干戈を手に共にして進み向かうに・・・」</ref>"InĐể orderchuẩn tobị preparecho theđiều worsttồi tệ nhất,He preparedông đã chuẩn bị totấn attackcông Shuri.
 
AtNgày 1400,1 Apriltháng 14, tàu của Satsuma shipstiến enteredvào Nahacảng harborNaha. ImmediatelyNgay lập tức, họ đã tổ chức theyđàm heldphán peacehòa talksbình attại Oyamise (親見世) in Naha<ref>SatsumaPhái delegationđoàn Satsuma: 大慈寺, 市来織部, 村尾笑栖. RyukyuLưu Cầu: 具志上王子尚宏, 西来院(菊隠), 名護, 池城安頼, 豊美城續, 江栖栄真, 喜安, 津見. "Kiannhật diaryký của Kian"</ref>. At thatLúc timenày, there wasmột avụ firehỏa inhoạn tại Shuri. Quân Satsuma armytấn invadedcông. SomeMột số chỉ huy quân Satsuma officers<ref>Ichirai-Oribe (市来織部) and Murao-Syosu (村尾笑梄) withcùng theirquân troopscủa họ. "KianNhật diaryký của Kian"</ref> ran uptiến tolên Shuri fromtừ Naha, and calmed down their own millitary forces. BecauseDo SyoSho-Nei gaveđã cho đưa Kabayama hiscòn ownvương brotherđệ là Sho-Ko (尚宏<ref>He was the regent of the Kingdom. He assisted his brother very well), but diedtoàn inbộ 33ba yearstể oldtướng incủa Japan,mình atđi Augustlàm 21,con 1610. 上原 pp.201</ref>)tim, andKabayama allđã ofra hislệnh 3cho ministerslính ascủa hostage,mình Kabayamađi ordered his men to go down toxuống Naha. AllToàn ofbộ thequân Satsuma armyđến arrivedNaha atvào Nahangày at1 1600,tháng April 14.
 
Ngày 4 tháng 4, Sho-Nei bỏ thành Shuri. Đến ngày 5 tháng 4, một số chỉ huy của quân Satsuma đã tiến vào kinh thành, và bắt đầu kiểm kê kho báu tại thành.
At April 4, Sho-Nei deserted the Shuri castle. At April 5, some officers entered the castle, and started making an inventory of treasures in the castle.
 
AtĐến Mayngày 17 tháng 5, Syo-Sho Nei leftdời khỏi cảng Unten harbor forcùng Satsumavới alongkhoảng with100 roughly onequan hundredđến ofchỗ hisquân officialsSatsuma. AtĐến August,tháng 1610,8 Henăm met1610, withông thegặp retiredcựu [[Shogun|Tướng quân]] [[Tokugawa Ieyasu]] intại [[Sunpu]]. HeSau wasđó, thenquốc takenvương toLưu Cầu bị đưa đến [[Edo]], forđể achính formalthức audienceyết withkiến ShogunTướng quân [[Tokugawa Hidetada]] atvào Augustngày 28. Attháng December8. Ngày 24 tháng 12, HeSho Nei arrivedtrở atvề [[Kagoshima]], wheretại heđây wasông forcedbị tobuộc formallyphải surrenderchính andthức tođầu declarehàng a numbertuyên ofthệ oathstrung tothành thevới Shimazugia clantộc Shimazu. InNăm 1611, twotức yearshai afternăm thesau invasion,cuộc thexâm kinglược, returnedquốc tovương histrở castlevề atthành [[Shuri, Okinawa|Shuri]].
 
InTrong thelúc king'squốc absencevương vắng mặt, Kabayama Hisataka and his deputy [[Honda Chikamasa]] governedđã thequản islands oncác behalfhòn ofđảo theirthay lordmặt cho lãnh chúa [[Shimazu Tadatsune]]. Fourteen14 quan chức samurai officialsđến fromtừ Satsuma, alongcùng withvới 163 ofnhân their staffviên,<ref>Kerr. p159.</ref> examinedkiểm thetra kingdom'skết politicalcấu structureschính andtrị economiccủa productivityvương quốc và tình trạng kinh tế, andvà tiến hành khảo sát conductedđất landđai surveystrên oftất allcả thecác islandsđảo. FollowingSau thekhi king'squốc returnvương totrở về Shuri and thequyền resumptionquản of governancecủa underông theđược royaltái establishmentlập, somemột Ryukyusố officials wentquan Lưu Cầu đã đến Kagoshima aslàm hostagescon tim. Kunigami Aji Seiya (国頭按司正弥) livedđã insống tại Kagoshima forvào năm 1614-1616. HeÔng servedphục Shimazuvụ Iehisacho ingia battletộc inShimazu theIehisa 1615trong trận [[siegebao ofvây Osaka]], butnăm the war was over before their arrival1615.
 
==Kết quả==
Các văn kiện đầu hàng được ký tại Kagoshima vào năm 1611 đi kèm với một loạt lời tuyên thệ. Quốc vương cùng các bá quan Lưu Cầu đã phải thề rằng "các đảo Lưu Cầu từ thời cổ đã là đất phụ thuộc của Satsuma",<ref>Smits. tr16.</ref> và rằng Lưu Cầu đã có một truyền thống lâu dài trong việc gửi triều cống và cử sứ thần thỉnh an các lãnh chúa Satsuma; mặc dù những điều này là sai lệch so với thực tế. Những lời tuyên thệ cũng bao gồm các quy định rằng Lưu Cầu thừa nhận hành động sai trái khi phớt lờ yêu cầu phải đóng góp vật lực và nhân lực, rằng cuộc xâm lược là thích đáng, lãnh chúa Satsuma đã khoan dung khi cho phép quốc vương cùng các bá quan trở về quê hương và duy trì quyền lực. Cuối cùng, các bá quan bị buộc phải thề trung thành với gia tộc Shimazu thông qua quốc vương của họ. [[Tei Dō]] là một đại thần triều đình và một chỉ huy quân sự của Lưu Cầu đã tham gia chống lại cuộc xâm lược, song ông đã từ chối ký vào lời tuyên thệ và bị chặt đầu.
The surrender documents signed at Kagoshima in 1611 were accompanied by a series of oaths.<ref>These can be found in translation in Kerr. pp160-163.</ref> The king and his councilors were made to swear that "the islands of Riu Kiu have from ancient times been a feudal dependency of Satsuma",<ref>Smits. p16.</ref> and that there was a long-standing tradition of sending tribute and congratulatory missions on the succession of the Satsuma lords; though these were all falsehoods. The oaths also included stipulations that the kingdom admit its wrongdoing in ignoring and rejecting numerous requests for materials and for manpower, that the invasion was justified and deserved, and that the lord of Satsuma was merciful and kind in allowing the king and his officers to return home and to remain in power. Finally, the councilors were forced to swear their allegiance to the Shimazu over their king. [[Tei Dō]], a royal councilor and commander of the kingdom's defense against the invasion, refused to sign the oaths and was beheaded.
 
TheCấu kingdom'strúc royaltriều governmentalđình structurescủa remainedLưu intact,Cầu alongvẫn withcòn itsnguyên royalvẹn lineagecùng với vương tộc. TheNgười Lưu Cầu vẫn duy trì là Ryukyusmột remainednước nominallyđộc independentlập, amột "foreignnước countryngoài" (異国, ''ikokudị quốc'')<ref>Toby, Ronald. "State and Diplomacy in Early Modern Japan." Princeton: Princeton University Press, 1984. pp46-7.</ref> tođối thevới Japanesengười Nhật, and effortstriều weređình madeTrung toQuốc obscuređã Satsuma's dominationnhiều ofnỗ Ryukyulực fromđể thelàm Chineseyếu Courtđi sự thống trị của Satsuma đối với Lưu Cầu, inmục orderđích to ensuređể theđảm continuationbảo ofrằng tradecác andhoạt diplomacyđộng kinh tế và ngoại giao giữa hai bên sẽ vẫn tiếp tục, sinceTrung ChinaQuốc refusedlúc tođó conductkhông formal relationsquan orhệ tradechính withthức Japancũng như thương mại atvới theNhật timeBản. HoweverTuy nhiên, thoughmặc dù các vị quốc vương vẫn được giữ thelại kingquyền retainedlực considerableđáng powerskể, hesong waschỉ onlyđược permittedphép tohoạt operateđộng withintrong akhuôn frameworkkhổ ofcác strictnguyên guidelinestắc setnghiêm downngặt bycho Satsuma đặt ra, and wasbị requiredyêu tocầu payphải considerabletriều amountscống inthường [[tribute]]xuyên tomột Satsumalượng ontài avật regularđáng basiskể cho Satsuma.
 
Khuôn khổ do Satsuma đặt ra phần lớn được ghi trong một tài liệu mà thỉnh thoàng được gọi là "Mười lăm điều cấm kị" (掟十五ヶ条, ''Okite jūgo-ka-jō''), đi kèm với lời tuyên thệ ký ở Kagoshima năm 1611, trong đó có các hạn chế chi tiết về chính trị và kinh tế đối với vương quốc. Theo đó, các hoạt động ngoại thương, ngoại giao, và thăm viếng sẽ bị cấm nếu không có sự chấp thuận chính thức của Satsuma. Quan hệ thương mại phát triển của Lưu Cầu với Trung Quốc, Đông Nam Á và Triều Tiên trở thành mối quan tâm của Satsuma, và một số luật khác cũng được đặt ra để nghiêm cấm tương tác giữa người Lưu Cầu và người Nhật, cũng như đi lại giữa hai quốc đảo. Tương như như vậy, việc đi ra bên ngoài và tiếp nhận tàu tại các cảng của Lưu Cầu nói chung đã bị hạn chế rất nhiều, ngoại lệ chỉ dành cho thương mại và các chuyến thăm viếng chính thức do Satsuma cho phép.
This framework of guidelines was largely set down by a document sometimes called the [[Fifteen Injunctions]] (掟十五ヶ条, ''Okite jūgo-ka-jō''), which accompanied the oaths signed in Kagoshima in 1611, and which detailed political and economic restrictions placed upon the kingdom. Prohibitions on foreign trade, diplomacy, and travel outside of that officially permitted by Satsuma were among the chief elements of these injunctions. Ryukyu's extensive trade relations with China, Southeast Asia, and Korea were turned to Satsuma's interests, and various laws were put into place forbidding interactions between Japanese and Ryukyuans, travel between the two island nations. Likewise, travel abroad from Ryukyu in general, and the reception of ships at Ryukyu's harbors, were heavily restricted with exceptions made only for official trade and diplomatic journeys authorized by Satsuma.
 
In addition, [[Amami Ōshima]] and a number of other northern islands now known as the [[Satsunan Islands]] were annexed into Satsuma Domain and removed from the kingdom's territory. These islands remain today part of [[Kagoshima Prefecture]], not [[Okinawa Prefecture]].
 
Ngoài ra, [[Amami Ōshima]] và một số đảo khác mà nay được gọi với cái tên [[quần đảo Satsunan]] đã bị sáp nhập vào phiên Satsuma và không còn là lãnh thổ của Lưu Cầu. Các hòn đảo này ngày nay thuộc về tỉnh [[Kagoshima]] thay vì tỉnh [[Okinawa]].
 
==Đọc thêm==
 
* ''The Samurai Capture a King, Okinawa 1609''. Author: Stephen Turnbull. Osprey Raid Series #6; Osprey Publishing, 2009. ISBN 9781846034428
*琉球大学リポジトリ「喜安日記(伊波本)(Kian diary)」http://ir.lib.u-ryukyu.ac.jp/handle/123456789/10214
Hàng 99 ⟶ 89:
{{reflist|colwidth=30em}}
 
{{DEFAULTSORT:InvasionXâm Oflược RyukyuLưu Cầu}}
[[CategoryThể loại:1609 intại Nhật JapanBản]]
[[Thể loại:Gia tộc Shimazu]]
[[Category:Shimazu clan]]
[[Thể loại:Chiến tranh liên quan đến Nhật Bản|Lưu Cầu]]
[[Category:Wars involving Japan|Ryukyu]]
[[Thể loại:Vương quốc Lưu Cầu]]
[[Category:Ryūkyū Kingdom]]
 
[[en:Invasion of Ryūkyū]]