Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Anh Bố”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 57:
Hàng năm, Hoài Nam vương vẫn đến chầu Hán Cao Đế ở kinh đô. Năm [[196 TCN]], [[Lã Hậu]] giết danh tướng [[Hàn Tín]]. Anh Bố nghe tin, trong lòng lo sợ. Chỉ vài tháng sau, Hán Cao Đế lại giết Lương Vương [[Bành Việt]], muối thịt rồi phân phát cho tất cả [[chư hầu]]. Khi người đem thịt muốn đến Hoài Nam thì ông đang đi săn. Hoài Nam Vương thấy thịt muối thì sợ quá, sai bộ hạ tập hợp binh sĩ để cố thủ.
 
Đúng lúc đó người thiếp Anh Bố yêu quý mắc bệnh, xin đến nhà thầy thuốc điều trị. Nhà thầy thuốc đối diện với nhà quan trung đại phu Bồn Hách. Người thiếp mấy lần đến nhà thầy thuốc, Bồn Hách thân hành theo hầu. Bồn Hách tặng nhiều lễ vật và cùng người thiếp ăn uống ở nhà thầy thuốc. Khi về nhà, người thiếp thường khen ngợi Bồn Hách là người trung hậu. Anh Bố nổi giận, nghi ngờ người thiếp của mình [[ngoại tình|tư thông]] với Bồn Hách.
 
Bồn Hách sợ hãi cáo bệnh không đến gặp Anh Bố. Ông muốn bắt Hách. Hách bèn lấy cớ có việc biến cố lên xe trạm đi Trường An. Anh Bố sai người đuổi theo nhưng không kịp. Bồn Hách đến [[Trường An]] báo với [[Hán Cao Tổ]] rằng Anh Bố có ý định làm phản. Lưu Bang theo kế của [[Tiêu Hà]], chưa vội tin Bồn Hách mà sai sứ đi Hoài Nam dò xét.
Dòng 75:
Anh Bố vốn là con rể Trường Sa vương Ngô Nhuế nên con Ngô Nhuế là Trường Sa vương Ngô Thần sai người giả vờ cùng chạy trốn với Anh Bố và dụ ông chạy vào đất Việt. Anh Bố tin theo, chạy vào Phiên Dương. Khi Anh Bố vào nghỉ trong một ngôi nhà ở đồng quê, người Phiên Dương giết chết ông.
 
Lưu Bang lập hoàng tử thứ 7 là [[Lưu Trường]] làm Hoài Nam Vương, phong Bồn Hách làm Kỳ Tư Hầu.
 
Anh Bố theo [[Hạng Vũ]] được 4 năm, theo [[Lưu Bang]] được 9 năm, chết năm [[195 TCN]], không rõ bao nhiêu tuổi.