Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Khoái Triệt”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 101:
Lã Hậu giết cả ba họ nhà Hàn Tín. Sau khi Lưu Bang đã dẹp xong quân của Trần Hy trở về kinh đô, thấy Tín đã chết nhà vua vừa mừng vừa thương, hỏi Lã hậu:
:''Lúc chết, Tín có nói gì?''
 
Lữ Hậu nóiđáp:
:''Tín nói tiếc không dùng mưu kế của Khoải Triệt.''
 
Lưu Bang bèn ra chiếu cho nước Tề bắt Khoái Triệtông. Khoái Triệt đến, Lưu Bang hỏi:
:''Nhà ngươi dạy cho Hoài Âm Hẩu làm phản phải không?''
 
Hàng 120 ⟶ 121:
:''Kỷ cương nhà Tần bị đứt, miền Sơn Đông nổi loạn, các miền khác đều nổi lên. Các anh hùng tuấn kiệt họp lại nhiều như quạ. Nhà Tần mất con hươu, thiên hạ cùng nhau đuổi bắt<ref>Lộc: Con hươu chỉ địa vị đế vương, vì nó đồng âm với lộc là tước lộc lại có nghĩa là địa vị.</ref>. Lúc bấy giờ ai tài cao, chân nhanh thì bắt được trước. “Chó của Chích<ref>Chích: Tên người ăn trộm hung ác trong truyền thuyết cổ thời vua Nghiêu. Sau “Đạo Chích” là từ được dùng chỉ ăn trộm nói chung</ref> cắn vua [[Nghiêu]] không phải vì vua Nghiêu bất nhân, nhưng là chó thì bất kỳ ai không phải chủ của nó là nó cắn”. Lúc bấy giờ thần chỉ biết có Hàn Tín, không biết có bệ hạ. Vả chăng những kẻ mài giáo, cầm mũi nhọn, muốn làm điều bệ hạ đã làm cũng rất nhiều, nhưng chỉ vì họ không đủ sức đấy thôi. Bệ hạ có thể nấu tất cả được không?''
 
Lưu Bang không thể bắt bẻ, bèn hạ lệnh tha cho Khoái Triệtông.
 
Về sau, Khoái Triệt trở về nước Tề. Lúc đó Tề vương là Lưu Phì – con trai Lưu Bang, tướng quốc nước Tề là [[Tào Tham]]. Tào Tham rất trọng vọng Khoái Triệt. Khoái Triệt bày cách cho Tào Tham mời được hai vị cao sĩ là Đông Quách tiên sinh và Lương Thạch Quân ra giúp việc cho.