Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Khởi nghĩa Bạch Liên giáo”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
←Trang mới: “'''Khởi nghĩa Bạch Liên giáo ở (các tỉnh) Xuyên, Sở''' (chữ Hán: 川楚白莲教起义, Xuyên Sở Bạch Liên giáo khởi nghĩa), thường…” |
Không có tóm lược sửa đổi |
||
Dòng 11:
Năm Càn Long thứ 30 (1795), giảo thủ các nơi ở Hồ Bắc bí mật bàn bạc vào '''ngày Thìn tháng Thìn năm Thìn''' (ngày 10 tháng 3 năm sau) cùng khởi sự, cho phép giáo đồ chuẩn bị vũ khí và đạn dược. Việc này bị phát giác, chính quyền nhà Thanh mượn danh nghĩa diệt trừ Tà giáo, một lượng lớn giáo thủ, giáo đồ bị bắt và ngộ hại, trong khi quan viên địa phương cũng mượn danh nghĩa tìm bắt Tà giáo, nhũng nhiễu dân chúng: ''không kể giáo đồ hay không phải giáo đồ, mà xem nộp tiền hay không nộp tiền”, “không thỏa ham muốn, lập tức vu là Tà giáo mà trị tội''. Giáo thủ các nơi bèn lấy “Quan bức dân phản” làm khẩu hiệu, kêu gọi giáo đồ tiến hành phản kháng <ref>[[Thanh Nhân Tông|Đại Thanh Nhân tông]] Duệ hoàng đế thánh huấn, quyển 98, Tĩnh gian quĩ</ref>.
Ngày 7 tháng giêng năm Gia Khánh đầu tiên (15/2/1796), bọn thủ lĩnh Trương Chánh Mô, Niếp Kiệt Nhân ở một dải [[Nghi Đô]], [[Chi Giang]] thuộc Hồ Bắc bị quan phủ lùng bắt gắt gao, bèn dựng cờ khởi nghĩa. Giáo đồ các huyện [[Trường Dương]], [[Lai Phượng]], [[Đương Dương]], [[Trúc Sơn]] nối nhau hưởng ứng. Ngày 10 tháng 3, dưới sự lãnh đạo của bọn [[Vương Thông Nhi]], [[Diêu Chi Phú]], giáo đồ khu vực [[Tương Dương]] nổi dậy. Các lộ quân khởi nghĩa không hỗ trợ lẫn nhau, đều tự tiến hành tác chiến, những nơi chiếm cứ sơn trại hoặc huyện thành, phần nhiều bị quân Thanh đánh phá. Chỉ có quân khởi nghĩa Tương Dương thực hiện sách lược tác chiến lưu động
Đầu năm thứ 2 (1797), quân khởi nghĩa Tương Dương triển khai chiến thuật tác chiến lưu động với quy mô lớn hơn, chuyển đến chiến đấu ở Hồ Bắc, Tứ Xuyên, Hà Nam, Thiểm Tây, sau đó chia làm 3 đạo tiến vào Tứ Xuyên, quân Thanh chỉ biết tất tả đuổi theo ở phía sau. Tháng 7, quân khởi nghĩa Tứ Xuyên bị quân Thanh vây khốn, quân khởi nghĩa Tương Dương đến kịp giải vây, tại Đông Hương cùng quân khởi nghĩa Tứ Xuyên hội sư. Các lộ quân khởi nghĩa quân đặt ra phân hiệu xanh, vàng, lam, trắng, thiết lập các chức vụ Chưởng quỹ, Nguyên soái, Tiên phong, Tổng binh,… nhưng không thể liên kết thành một khối thống nhất, mà các cánh nghĩa quân vẫn tự tiến hành tác chiến, hành động phân tán<ref name="H"/>. Tổng binh [[Đức Lăng Thái]] đề xuất lên triều đình xin thực hiện biện pháp xây dựng đồn bảo nhằm khống chế nghĩa quân,
Tháng 3 năm thứ 3 (1798), quân khởi nghĩa Tương Dương tại [[Vân Tây|Vân Tây, Hồ Bắc]] bị quân Thanh bao vây, thủ lĩnh Vương Thông Nhi, Diêu Chi Phú nhảy khỏi vách núi tự sát, tàn dư vẫn tiếp tục đấu tranh.
Quân khởi nghĩa Tứ Xuyên cũng chịu tổn thất nặng nề. Nhưng từ tháng 3 năm thứ 5 (1800) về trước lại là giai đoạn phát triển lớn mạnh nhất của nghĩa quân, được nhân dân các nơi giúp đỡ, đến nơi nào cũng
==Ảnh hưởng==
Nhà Thanh đã điều động mấy chục vạn quân từ 16 tỉnh để trấn áp cuộc nổi dậy, hơn 10 võ quan cao cấp như Đề đốc, Tổng binh và hơn 400 võ quan trung cấp từ Phó tướng trở xuống tử trận. Theo thống kê, triều đình nhập siêu hơn 20000 lạng bạc trắng, tương thu nhập 5 năm tài chánh của quốc khố, khiến cho quốc khố trống rỗng <ref>Trịnh Thiên Đĩnh, Thanh sử
Loạn Xuyên Sở giáo nổ ra đã đẩy nhà Thanh đi bước đầu tiên trên con đường suy bại. Không lâu sau, các tỉnh [[Trực Lệ]], Hà Nam, Sơn Đông… phát sinh biến cố Quý Dậu dưới sự lãnh đạo của Thiên Lý giáo.
Dòng 29:
* [[Hạ Trường Linh]], ''Hoàng triều kinh thế văn biên''
* [[Đức Lăng Thái]], ''Trù lệnh dân trúc bảo ngự tặc sớ''
* [[Trịnh Thiên Đĩnh]], ''Thanh sử giản thuật''
* [[Trịnh Thiên Đĩnh]], ''Thanh sử tham vi''
* [[Ngụy Nguyên]], [[Thánh vũ ký]]
|