Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Binh chủng Nhảy dù Việt Nam Cộng hòa”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi |
|||
Dòng 22:
Năm [[1969]] Sư đoàn Nhảy Dù đã có 3 Lữ đoàn Nhảy Dù gồm 9 tiểu đoàn tác chiến, 3 đại đội trinh sát và 3 tiểu đoàn pháo binh.
Năm 1971, Sư đoàn Nhảy dù đã tham gia Chiến dịch Lam Sơn 719, do nhà cầm quyền tại Sài Gòn chủ quan, khinh địch, khăng khăng yêu cầu quân dù phải đánh đến Sê pôn rồi về nên đã bị Sư đoàn 320A của
Năm [[1972]], sau [[Mùa hè đỏ lửa]] Chuẩn tướng [[Lê Quang Lưỡng]] giữ chức vụ Sư đoàn trưởng. Đầu năm 1974 Lữ đoàn 4 Nhảy Dù được thành lập, Trung tá Lê Minh Ngọc là Lữ đoàn trưởng. Ngày 20 tháng 4 năm 1975, Lữ đoàn phó là Trung tá Nguyễn Đình Ngọc lên thay và chỉ huy Lữ đoàn 4 phòng thủ Sài Gòn.
Dòng 28:
Năm 1974, Sư đoàn 1 Nhảy dù đã cùng với Sư đoàn 3 Bộ binh ráng chiếm lại Thượng Đức, một tiền đồn quan trọng của Việt Nam Cộng Hòa đã bị Sư đoàn 304 Bắc Việt đánh chiếm trước đó. Mặc dù tấn công ác liệt các cứ điểm nhưng không tái chiếm được và chịu thiệt hại nên từ đây trong con mắt lão luyện chiến trận của đối phương, khối chủ lực của Việt Nam Cộng Hòa đã yếu hơn Bắc Việt, một bước ngoặt về tương quan lực lượng giữa 2 phía.
Năm 1975, để cản
Cùng với việc Lữ đoàn 3 Nhảy dù được gửi đến đèo Phụng Hoàng, Lữ đoàn 1 và 2 Nhảy dù được điều về bảo vệ Sài Gòn. Trước bước tiến ào ạt của
Những người lính dù còn lại đã về Sài Gòn khi cánh cửa thép Xuân Lộc không thể cản bước tiến của đối phương. Họ đã chiến đấu với Sư đoàn 325 Bắc Việt đến cùng và chỉ dừng lại khi Đại tướng Dương Văn Minh ra lệnh buông súng ngày 30 tháng 4 năm 1975.
==Xem thêm==
* [[Quân lực Việt Nam Cộng hòa]]
|