Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 39:
#[[Định lý Pytago]]
 
== ThơLưu thẩntạm ==
<math>\frac{a(b+c)}{27\sqrt{b}+11\sqrt{c}}+\frac{b(a+c)}{27\sqrt{c}+11\sqrt{a}}+\frac{c(a+b)}{27\sqrt{a}+11\sqrt{b}}\ge\frac{3}{19}</math>
''Tui không có rõ đã "ăn trộm" được từ ai. Đành xin lỗi, nếu tác giả có đọc tới đây <big>☺</big>''
 
{{TrigBoxOpen}}
'''Lạnh lùng'''
 
Anh nỡ lạnh lùng đến thế sao
 
Tim em tan nát đã bao lần
 
Giờ đây đã nát càng thêm nát
 
Muốn nói mà sao cứ nghẹn ngào
 
 
Sao anh không nói lấy một lời
 
Dẫu là một lời chẳng đáng chi
 
Cũng đủ làm cho lòng em ấm lại
 
Bao ngày xa cách buổi anh đi
 
 
Anh giết tình em nữa phải không
 
Anh đem băng tuyết giết hoa hồng
 
Anh đem hờ hững vùi thương nhớ
 
Anh giết tình em giữa lạnh lùng.
{{TrigBoxClose}}
 
{{TrigBoxOpen}}
'''Viết cho người đến trước'''
 
Có thể anh ấy yêu chị nhiều hơn em
 
Bởi tình yêu đầu nhiều dại khờ nông nổi
 
Bởi tình yêu đầu đời thường khó nói
 
Nhè nhẹ thấm vào từng năm tháng qua mau
 
 
Có thể anh ấy suốt đời chẳng quên được chị đâu
 
Dẫu bây giờ anh ấy đã thuộc về em mãi mãi
 
Nhưng vẫn còn chút gì đọng lại
 
Một chút gì như nhớ như thương
 
Trách làm sao những lúc em giận hờn
 
Khi anh ấy kể về những tháng ngày bên chị
 
Xin đừng trách em là người ích kỷ
 
Bởi vì em yêu quá đấy thôi
 
Rồi mai đây trên khắp nẻo đường đời
 
Chị sẽ gặp ai kia có thể hơn anh ấy
 
Quá khứ xưa xin đừng làm sống giậy
 
Để anh sống với mình và sống với em thôi.
{{TrigBoxClose}}