Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Trận Tours”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
TuHan-Bot (thảo luận | đóng góp)
n chú thích, replaced: {{cite web → {{chú thích web, {{cite book → {{chú thích sách (2)
Dòng 19:
}}
 
'''Trận Tours''' (ngày 10 tháng 10 năm 732),<ref>Oman, 1960, p. 167.</ref> còn được gọi là '''trận Poitiers''' (phát âm tiếng Việt: '''Poachiê'''), tiếng {{lang-ar|معركة بلاط الشهداء}} - ''ma‘arakat Balâṭ ash-Shuhadâ'')<ref>Henry Coppée writes, "The same name (see ''ante'') was given to the battle of Toulouse and is applied to many other fields on which the Moslemah were defeated: they were always martyrs for the faith" {{Harv|Coppée|2002|p=13}}</ref> là một trận chiến diễn ra ở một địa điểm giữa các thành phố [[Poitiers]] và [[Tours]], nằm ở phía bắc trung tâm nước [[Pháp]], gần ngôi làng Moussais-la-Bataille, khoảng 20km20&nbsp;km (12 dặm) về phía đông bắc của Poitiers. Vị trí của trận chiến ở gần biên giới giữa vương quốc Frank và công quốc Aquitaine. Trận chiến là cuộc đọ sức giữa lực lượng liên quân của người Frank và Burgundy<ref>Bachrach, 2001, p. 276.</ref><ref>Fouracre, 2002, p. 87 citing the ''[[Vita Eucherii]]'', ed. W. Levison, ''Monumenta Germaniæ Historica, Scriptores Rerum Merovingicarum'' VII, pp. 46–53, ch. 8, pp. 49–50; ''Gesta Episcoporum Autissiodorensium'', extracts ed. G. Waitz, ''Monumenta Germaniae Historica, Scriptores'' XIII, pp. 394–400, ch. 27, p. 394.</ref> dưới sự chỉ huy của [[tể tướng]] [[Charles Martel]] chống lại một đội quân Hồi giáo của vương triều [[Umayyad]] (phát âm: Ô May át) dưới sự chỉ huy của [[Abdul Rahman Al Ghafiqi]], viên Tướng toàn quyền vùng Al-Andalus. Người Frank đã chiến thắng, 'Abdul Rahman Al Ghafiqi đã bị giết, và sau đó Charles mở rộng quyền lực của mình ở phía nam. Các nhà viết sử thế kỷ 9 đã giải thích kết quả của cuộc chiến như là một phán xử của Thiên Chúa mang lại ân huệ cho người Công giáo. Những thông tin chi tiết của trận đánh, bao gồm cả vị trí của nó và số lượng cụ thể của binh lính đôi bên, không thể được xác định một cách chính xác từ các ghi chép còn sót lại.<ref name="Riche, 1993, p. 44">Riche, 1993, p. 44.</ref><ref>Hanson, 2001, p. 143.</ref> Một điều rất đáng chú ý là quân Frank thắng trận mà không hề có lực lượng kỵ binh hỗ trợ.<ref name="Schoenfeld, 2001, p. 366">Schoenfeld, 2001, p. 366.</ref>
 
Người Châu Âu hết sức ca ngợi trận đánh này và xem nó là sự kiện bước ngoặt trong việc ngăn cản các thế lực [[Hồi giáo]] xâm nhập vào châu Âu.<ref>Hanson, 2001, p. 166.</ref><ref name=Ranke>Ranke, Leopold von. "History of the Reformation", vol. 1, 5</ref> Hầu hết các sử gia cũng đều công nhận rằng trận đánh này đã góp phần vào việc hình thành Đế chế Frank và sự thống trị của [[người Frank]] tại châu Âu trong thế kỷ tiếp theo.<ref>Davis, 1999, p. 106.</ref>
Dòng 29:
Hầu hết các sử gia cho rằng hai đội quân đã gặp nhau ở giữa các con [[sông Clain]] và [[sông Viên]] (Vienne) ở giữa vùng Tours và Poitiers. Số lượng binh lính trong từng đội quân không biết đến một cách chính xác. [[Mozarabic Chronicle of 754]] (một tài liệu tiếng [[Latinh]] tên mô tả trận đánh cụ thể hơn bất kỳ nguồn tài liệu Latinh hoặc Ả Rập nào khác) nói rằng "người Austrasia (lực lượng Frank) có số lượng binh lính đông hơn và được vũ trang tốt hơn do vậy đã giết được Abdul Rahman Al Ghafiqi".<ref>Wolf, 2000, p. 145</ref> Thông tin này được sự đồng tình của nhiều sử gia Ả Rập và Hồi giáo.
 
Tuy nhiên, hầu hết tất cả các nguồn tin [[phương Tây]] đã không chấp nhận con số này, họ ước tính người Frank có khoảng 30.000, ít hơn một nửa lực lượng Hồi giáo.<ref name=Davis>Davis, Paul K. "100 Decisive Battles: From Ancient Times to the Present"</ref> Các nhà sử gia hiện đại ước tính về lực lượng có thể huy động tại chỗ và số lượng mà Charles Martel có thể mang tới từ vương quốc của mình cùng với lực lượng được tăng cường trong quá trình chiến dịch không thể vượt quá 30.000, còn lực lượng [[Hồi giáo]] nếu tính tổng số, kể cả các lực lượng đi cướp phá ở nơi khác đã kịp gia nhập vào lực lượng chính trước trận Tours có thể lên đến 80.000 người hoặc nhiều hơn.<ref name=Davis"home.eckerd.edu"/><ref name=Davis-105>Davis"Schoenfeld, 2001, p. 105.<366"/><ref name=Davis/><ref name="Schoenfeld, 2001Davis-105>Davis, p. 366"105.</ref><ref name=Hanson>Hanson, Victor Davis. "Culture and Carnage: Landmark Battles in the Rise of Western Power"</ref><ref name="home.eckerd.edu"/> Còn về số thương vong của đôi bên, đã có rất nhiều số liệu trái ngược nhau nhưng các nhà nghiên cứu hiện đại đưa ra một con số ước đoán tương đối hợp lý, khoảng 1.500 người chết ở bên phía người Frank và 12.000 ở phía người Hồi giáo.<ref>Fouracre, 2000, p. 88.</ref><ref>Fouracre, 2000, p. 85 citing U. Nonn, 'Das Bild Karl Martells in Mittelalterliche Quellen', in Jarnut, Nonn and Richeter (eds), Karl Martel in Seiner Zeit, pp. 9–21, at pp. 11–12.</ref>
 
==Quân Hồi giáo tiến binh==
Dòng 46:
|width = 250
}}
Quân đội Umayyad, dưới sự chỉ huy của [[Al-Malik ibn Samh al-Khawlani]], Tiểu vương(''emir'') al-Andalus (nay là xứ [[Aldalucia]] của Tây Ban Nha), tràn qua [[Septimania]] vào năm 719 sau khi quét sạch đối thủ của mình trên Bán đảo Tây Bồ. Al-Samh lập kinh đô của mình vào năm 720 tại thành phố [[Narbonne]], mà người Moor gọi là Arbūna. Sau khi chiếm được Narbonne, Umayyad nhanh chóng chinh phục các thành phố lớn như Alet, Béziers, Agde, Lodève, Maguelonne và Nîmes của [[người Visigoth]] (Tây Gốt) mà không gặp một sự kháng cự đáng kể nào.<ref>[[Saudi Arabia]]'s [[Aramco]] historical site, {{citechú thích web|url=http://www.saudiaramcoworld.com/issue/199302/the.arabs.in.occitania.htm|title=The Arabs in Occitania.|accessdate=2006-06-15}}</ref>
 
Các chiến dịch của quân Umayyad nhằm vào Aquitaine tạm thời bị ngăn lại tại [[trận Toulouse (721)]], khi Công tước [[Odo của Aquitaine]] (còn gọi là Eudes vĩ đại) đã phá vỡ cuộc bao vây thành [[Toulouse]], bất ngờ tấn công vào Lực lượng của [[Al-Malik ibn Samh]], qua đó giết và gây thương vong lớn cho quân Hồi giáo trong đó có cả chính Tổng đốc Al-Malik ibn Samh. Thất bại này đã không chặn được các cuộc xâm lược của lực lượng Hồi giáo người Moor vào xứ Gaul cũ của La Mã. Họ tiếp tục chiếm đóng và đặt tổng hành dinh ở thành phố Narbonne để được thuận tiện cho việc cung cấp bằng đường biển và tấn công về phía đông trong những năm 720, xâm nhập vào thành phố Autun thuộc công quốc Burgundy trong năm 725.
Dòng 75:
Charles đã đánh cược rằng cuối cùng ‘Abd-al-Raḥmân sẽ cảm thấy bắt buộc phải chiến đấu và tiến lên để chiếm Tours. Không ai trong họ muốn tấn công trước, nhưng rồi ‘Abd-al-Raḥmân cuối cùng cảm thấy rằng cuối cùng mình buộc phải đánh Tours, điều đó có nghĩa là phải đi qua quân đội của người Frank ở trên ngọn đồi ở phía trước của ông ta. Quyết định chờ đợi của Charles cuối cùng đã được chứng minh là rất quan trọng, vì nó buộc quân Umayyads phải vội vàng tiến ngược lên phía trên ngọn đồi và bị ngăn trở bởi các lùm cỏ dại và các rừng cây, làm mất đi một phần lớn những lợi thế tự nhiên của một đợt tấn công kỵ binh.
 
Charles đã chuẩn bị cho cuộc đối đầu này từ trận Toulouse cả một thập kỷ trước. Ông cũng biết rằng nếu ông không thành công thì không còn một lực lượng nào có thể bảo vệ phương Tây [[Thiên chúa giáo]]. Nhưng Gibbon, cũng như các sử gia thời cận đại và hiện đại, cho rằng Charles đã làm những gì tốt nhất khi ở trong một tình huống xấu. Mặc dù ít quân hơn và phụ thuộc vào bộ binh, lại không có kỵ binh nặng, Charles lại có một lực lượng là những lính bộ binh hạng nặng thiện chiến, những người hoàn toàn đặt lòng tin vào ông. Hơn nữa, như sử gia Davis đã chỉ ra rằng những người lính bộ binh này được vũ trang rất đầy đủ, mỗi người mang đến có lẽ là 75 pound Anh (khoảng 30 &nbsp;kg) áo giáp sắt và khiên gỗ cho trận chiến.
 
Trong đội hình phalanx, họ có thể chiến đấu tốt hơn để chống lại những đợt tấn công bằng kỵ binh so với cách nghĩ thông thường, đặc biệt là Charles đã có thể đảm bảo cho họ vị trí ở các vùng đất cao và cây cối để hỗ trợ hơn nữa cho họ trong việc chặn đứng những đợt tấn công kiểu như vậy. Charles cũng có những yếu tố bất ngờ khác ngoài việc chọn vị trí cho trận đánh. Đó là yếu tố bất ngờ để làm cho đối thủ của ông là hoàn toàn không biết gì về lực lượng của ông. Martel đã huấn luyện binh sĩ của mình trong một thập kỷ cho trận chiến này và cũng đã nhận biết được điểm mạnh và điểm yếu của đối thủ. May mắn cho Martel, các lực lượng của Hồi giáo không biết gì nhiều về người Frank.
Dòng 142:
*Bede, Giles, John Allen, Stevens, John, Gurvey, Anna and Petrie, Henry (1847). ''The Venerable Bede's Ecclesiastical History of England''. H. G. Bohn.
*Bennett, Bradsbury, Devries, Dickie and Jestice, ''Fighting Techniques of the Medieval World''
*{{citechú bookthích sách |last1= Coppée |first1= Henry |authorlink1= Coppée |title= History of the Conquest of Spain by the Arab Moors, With a Sketch of the Civilization Which They Achieved, and Imparted to Europe |url= |archiveurl= |archivedate= |format= |accessdate= |type= |edition= |series= |volume= Vol II |date= |year= 2002 |origyear= 1881 |publisher= Gorgias Press |location= |isbn= 1-931956-94-4 |oclc= |doi= |id= |ref= harv |bibcode= |laysummary= |laydate= }}
*Cowley, Robert and Parker, Geoffrey (Eds.). (2001). ''The Reader's Companion to Military History''. Houghton Mifflin Books. ISBN 0-618-12742-9
*Creasy, Edward Shepherd (1851/2001). ''Decisive Battles of the World''. Simon Publications. ISBN 1-931541-81-7
Dòng 162:
*Riche, Paul (1993). ''The Carolingians: A Family Who Forged Europe''. University of Pennsylvania Press. ISBN 0-8122-1342-4
*Roberts, J.M. (2003) ''The New History of the World'' Oxford University Press. ISBN 0-19-521927-9
*{{citechú bookthích sách|last1= Santosuosso |first1= Antonio |authorlink1= Antonio Santosuosso |title= Barbarians, Marauders, and Infidels |url= |archiveurl= |archivedate= |accessdate= |type= |edition= |series= |year= 2004 |origyear= |publisher= Westview Press |location= |isbn= 0-8133-9153-9 |oclc= |doi= |id= |ref= harv |bibcode= |laysummary= |laydate= }}
*Schoenfeld, Edward J. (2001). Battle of Poitiers. In Robert Cowley and Geoffrey Parker (Eds.). (2001). ''The Reader's Companion to Military History'' (p.&nbsp;366). Houghton Mifflin Books. ISBN 0-618-12742-9
*[[Torrey, Charles Cutler]] (1922). ''The History of the Conquest of Egypt, North Africa and Spain: Known as the Futūh Miṣr of Ibn ʻAbd al-Ḥakam''. Yale University Press.
Dòng 173:
==Chú thích==
{{reflist|2}}
[[Thể loại:Những trận đánh lớn trong lịch sử]]
[[Thể loại:Chiến tranh]]
[[Thể loại:Chiến tranh thời Trung cổ]]
 
{{Các chủ đề| Quân sự|Lịch sử|Anh}}
{{Liên kết bài chất lượng tốt|de}}
{{Liên kết bài chất lượng tốt|no}}
 
[[Thể loại:Những trận đánh lớn trong lịch sử]]
[[Thể loại:Chiến tranh]]
[[Thể loại:Chiến tranh thời Trung cổ]]
 
[[ar:معركة بلاط الشهداء]]