Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Đa Văn thiên vương”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
TuHan-Bot (thảo luận | đóng góp)
n clean up
Dòng 7:
Khi được du nhập vào [[Phật giáo]] [[Ấn Độ]], Vaiśravaṇa trở thành một vị [[Hộ pháp|Hộ thế]] (phiên âm [[Sanskrit]]: ''lokapāla''), trấn giữ phương Bắc của cõi trời thứ nhất trong Dục giới, chế phục chúng ma, bảo hộ tài sản của nhân gian. Cũng như các Hộ pháp khác, thần được mô tả thân mình mặc giáp trụ. Tuy nhiên, thân hình lục với khuôn mặt vàng, mang mũ giáp, tay cầm lọng báu (''chatra'') che chở cho nhân gian.
 
Tại [[Ấn Độ]], [[Tây Tạng]] và [[Nepal]], ''Vaiśravaṇa'' thường được thờ phụng dưới hiển tướng '''Kubera''' - hay thần giàu sang, được coi là hiển tướng quan trọng nhất của thần, vì vậy thường được miêu tả là vị thần to béo, tay cầm túi đựng châu báu và xung quanh đầy vàng bạc châu báu. Có khi lại là hình tượng ngài mặc giáp trụ cưỡi sư tử vây quanh bởi 8 Yaksas<ref>quỷ dạ xoa</ref> đều coi là xuất ra từ chính bản thân ông. Có khi ngài còn được miêu tả là vị thần mang vương miện, ruy băng, cưỡi sư tử, tay phải cầm ngọc châu, tay trái cầm giữ con chồn [[Mongoose]], biểu thị của chiến thắng của thần với yêu quỷ, tượng trưng lòng tham. Với tư cách là vị thần của cải, ngài bóp chặt ''Mongoose'' và khiến nó phải nhả ngọc châu ra.<ref name="a">''Đa Văn Thiên'' - trang 86 - ''Tìm hiểu mỹ thuật Phật giáo - Meher McArthur - NXB Mỹ thuật</ref>
[[Hình:2007 0811collectionBertsch0123.JPG|nhỏ|phải|250px|Tượng '''Đa Văn Thiên Vương''' trong xuất thân ''Jambhala'' - tượng đồng [[Tây Tạng]] thế kỷ 18]]
Trong tiếng [[Tây Tạng]], Vaiśravaṇa được phiên âm thành '''rnam.thos.sras''' (''Namthöse''), có thể xuất hiện cùng lúc với 8 ''Yaksa'', được gọi là hiển tướng của ngài. Tám hiển tướng này quan trọng nhất vẫn là ''Kubera'' da sẫm Phương Bắc và ''Jambala'' màu trắng ở [[Phương Đông]]. Chính vì vậy, thường thì ngài được thờ ở cả ba hiện thân: Vaisharavana, Kubera và Jambala.<ref name="a">''Đa Văn Thiên'' - trang 86 - ''Tìm hiểu mỹ thuật Phật giáo - Meher McArthur - NXB Mỹ thuật</ref>
 
Tại [[Thái Lan]], ông được gọi là '''Thao Kuwen''' ([[chữ Thái]]: ''ท้าวกุเวร'') hoặc '''Vessavan''' ([[chữ Thái]]: ''เวสสุวัณ'').
Dòng 18:
Khi Phật giáo được du nhập vào [[Trung Hoa]], tên vị thần này được dịch thành '''Duō Wén Tiān Wang''' ([[chữ Hán]]: ''多聞天王''), với ý nghĩa là "''vị thiên vương nghe cả thế giới''". Từ đó, theo từng vùng chịu ảnh hưởng của [[Phật giáo Đại thừa]] Trung Hoa, tên gọi vị thần này được phiên âm khác nhau. Tại Nhật, vị thần này được gọi là '''Tamon-ten''' ([[Kanji]]: ''多聞天'') hoặc '''Bishamon-ten''' ([[Kanji]]: ''毘沙門天''); tại [[Hàn Quốc]] là '''Damun-cheonwang''' ([[Hangul]]: ''다문천왕''). Tại Việt Nam, tên gọi vị thần phiên âm thành '''Đa Văn Thiên Vương'''.
[[Hình:Vaisramana at Miaoying Temple.JPG|nhỏ|250px|phải|Đa văn thiên vương tay cầm Hỗn Nguyên Tán và chuột thử bạc trên tay - hình phổ phổ biến tại các chùa Hoa]]
Đa Văn Thiên Vương được hiểu là người tinh thông Phật pháp, đưa phúc đức đến bốn phương, ở tại ngọn Hoàng Kim núi [[Kiên Đà La]] cạnh núi [[Tu Di]], thân mặc giáp trụ, tay phải cầm một lọng báu (hoặc cây phướn báu), tay trái nắm Ngân thử (chuột bạc) có thể phun ngọc khi bị siết chặt.<ref name="a">''Đa Văn Thiên'' - trang 86 - ''Tìm hiểu mỹ thuật Phật giáo - Meher McArthur - NXB Mỹ thuật</ref>, chế phục ma chúng, bảo hộ tài sản dân chúng, giữ [[Bắc Câu Lư Châu]], là vị Thiên Vương thứ ba trong hàng [[Nhị Thập Chư Thiên]].
 
Đa Văn Thiên Vương còn được thờ với hiển tướng là hộ thần phương Bắc, thân mang giáp trụ, tay phải cầm thương và tay trái cầm bảo tháp. Bảo tháp này chứa châu báu mà ngài gìn giữ. Trong các chùa ở [[Châu Á]], ngài là vị thần bảo vệ và che chở cho các hình tượng thờ ở chính điện có khi thờ trước cổng môn chùa hoặc bên trái hoặc phải mỗi bên hai vị khi phối thờ chung với nhau.
Dòng 39:
 
[[Phong thần diễn nghĩa]] mô tả Đa Văn Thiên Vương xuất thân tên gọi là Ma Lễ Hải, theo phò nhà Thương dưới trướng [[Hoàng Phi Hổ]] cùng 3 người anh em, gọi chung là "Ma gia Tứ tướng". Ma Lễ Hải là người thứ 3, vũ khí là một cây giáo và một cây [[đàn tỳ bà]]. Bốn dây đàn chia ra: địa, thủy, hỏa, phong. Nếu khảy đàn thì gió, lửa nổi dậy (Hồi 40). Khi [[Khương Tử Nha]] phò Võ Vương, dự định khởi binh phạt Trụ, Ma Lễ Hải cùng các anh em mang quân tấn công Tây Kỳ, về sau tử trận được phong làm Bắc Thiên Vương, giữ ''Hỗn Nguyên Tán'', cai quản Thiên Môn.<ref>Xem : [[Phong thần diễn nghĩa]] của [[Hứa Trọng Lâm]] hồi 40,41: ''Bốn tướng cậy phép đoạt thành, Văn Trọng đi ngang Huỳnh Hoa Trại''</ref>.
 
 
Trong [[Tây Du Ký]], Đa Văn Thiên vương không được mô tả hình dáng một cách chi tiết, ngoài một số lần giáp chiến với [[Tôn Ngộ Không]] cùng các vị thiên vương khác như các lần bao vây ở Hoa Quả sơn, Đại náo thiên cung.<ref>Xem [[Tây Du Ký]] của [[Ngô Thừa Ân]] - Hồi 4 - 7 : 大圣闹天宫 – ''Đại Thánh náo thiên cung''</ref>