Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Ludwig I của Bayern”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 6:
Ông đã học với giáo sư [[Johann Michael Sailer]] tại đại học Landshut và kế tiếp là đại học Göttingen. Ngoài lịch sử Cổ điển ông còn học chủ yếu là văn chương Pháp, Ý, và Tây ban nha, sau này ông còn học thêm cả tiếng Nga.<br />
Vào ngày 12 tháng 10 năm 1810 ông lúc đó còn là thái tử của Bayern làm lễ thành hôn với công chúa [[Therese von Sachsen-Hildburghausen]] (Prinzenhochzeit). Từ đó cũng bắt đầu truyền thống [[Oktoberfest]]tại München. Nơi tổ chức được đặt tên theo bà công chúa là [[Theresienwiese]]. Hai người có 9 người con [[Maximilian II. Joseph (Bayern)|Maximilian]] (* 1811, sau này là vua của Bayern), Mathilde (* 1813), Otto (* 1815, sau này là vua của Hy Lạp), Theodolinde (* 1816), [[Luitpold của Bayern|Luitpold]] (*1821, sau này là nhiếp chính vương của Bayern), [[Adelgunde Auguste của Bayern|Adelgunde]] (* 1823), Hildegard (* 1825), [[Alexandra Amalie của Bayern|Alexandra]] (* 1826, sau này đứng đầu nữ tu viện München St. Anna) và [[Adalbert Wilhelm von Bayern|Adalbert]] (* 1828).<br />
Cuộc hôn nhân với bà Therese không làm cho Ludwig thôi không ngắm nghía tới các người phụ nữ khác. Ông làm quen với bà [[Marianna Marquesa Florenzi]] (1802-1870) vào năm 1821 ở Rom. Có thể là người con trai của bà, Ludovico († 1896), mà chồng bà Marianna, [[Ettore Marquese Florenzi]], đứng tên là cha, là một người con không chính thức của dòng họ Wittelbach. Marianna và Ludwig gặp mặt nhau ít nhất là 30 lần, bà đã viết cho ông khoảng 3000 lá thư, và nhận được lại khoảng 1500 lá của ông.<br />
 
Ngay từ [[Đại hội Viên]] vào năm 1815 ông đã theo đuổi hướng chính trị quốc gia Đức. Từ năm 1816 cho tới 1825 lúc còn là thái tử ông cư ngụ tại [[Würzburg]]. Ngoài ra ông đã đi sang Ý nhiều lần và đã mua tại [[Rom]] cái Villavilla Malta. Năm 1817 Ludwig đóng phần quan trọng trong việc hạ bệ bộ trưởng [[Maximilian von Montgelas|Montgelas]]. Khi cha ông trở về từ Viên, ông đã đưa cho ngài một lá thư, trong đó ông ta đòi phải sa thải ông bộ trưởng. Ý muốn của thái tử đã được chấp nhận vào ngày 2 tháng hai năm 1817. Ludwig cũng ủng hộ thật rộng rãi cuộc chiến đấu đòi tự do của Hy Lạp, bằng cách cho mượn trong cuộc chiến đấu giải phóng một số tiền là 1,5 triệu Gulden từ tiền túi riêng của mình. Cũng chính vì vậy mà người con còn trẻ của ông, Otto, sau này được bầu làm vua của Hy Lạp.
 
== Tham khảo ==