Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Mustafa Kemal Atatürk”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Cheers!-bot (thảo luận | đóng góp)
n →‎Chú thích: clean up, replaced: {{reflist}} → {{Tham khảo}} using AWB
Dòng 30:
Khi Hội đồng Chiến tranh Anh quyết định sử dụng hạm đội liên hợp [[Anh]]-[[Pháp]], mục đích là pháo kích và chiếm các pháo đài của [[Thổ Nhĩ Kỳ]] dọc [[bán đảo Gallipoli]], sau đó sẽ tiến đến chiếm kinh đô [[Constantinople]] buộc [[Đế chế Ottoman]] phải đầu hàng và, cuối cùng, mở đường biển tiếp viện cho [[Nga]].
 
Khoảng 19-25 tháng 2, trong một cuộc đụng độ giữa các lực lượng trú phòng Thổ và quân trinh sát [[Anh]], một trung sĩ 20 tuổi tên Mehmet (sau này có tên đầy đủ là Mehmet Hasanoğlu), khi súng trường của anh bị kẹt, đã lấy đá để tấn công quân địch. Mustafa Kemal lập tức nắm lấy cơ hội này và phổ biến câu truyện cho toàn quân nhằm nâng cao sĩ khí, đồng thời ra đời tên gọi “Mehmetçik” cho đến ngày nay vẫn sử dụng khi chỉ binh lính Thổ.
 
Sau các cuộc tấn công đơn độc bằng lực lượng hải quân lần lượt thất bại, quân [[Đồng Minh]] quyết định tiến hành cuộc đổ bộ lớn nhất trong Thế chiến thứ nhất. Vị trí của Mustafa Kemal nằm ngay giữa trung tâm của cuộc tấn công, đối mặt với quân [[ANZACS]] (''Australian and [[New Zealand]] Army Corps''), một lực lượng không những áp đảo về số lượng và vũ trang mà còn được sự hỗ trợ của chiến thuyền từ biển. Trong đợt 1 của chiến dịch tính từ ngày 25 tháng 4 năm [[1915]], nhiều cuộc chiến đẫm máu diễn ra nhằm dành đỉnh Chanuk Bair được biết đến là “Cuộc đua giành cao điểm”. Đây là một trong những mục tiêu quan trọng nhất quyết định thành công hay thất bại của cả hai phe tham chiến. Đến đợt 2 bắt đầu từ ngày 6 tháng 5, do tình hình chiến sự căng thẳng, Mustafa Kemal hầu như chỉ cách chiến tuyền đầu chưa đầy 300 mét. Ông chỉ huy trong suốt cuộc đổ bộ ở vịnh Anzac, và nhiều trận đánh quan trọng khác như [[trận đồi Scimitar]], [[trận Chanuk Bair]], [[trận Sari Bair]]. Mustafa nói với binh sĩ: