Cảm tính (trong tiếng Anh: sentience; trong tiếng Trung: 感情) là khả năng cảm nhận, nhận thức hoặc trải nghiệm một cách chủ quan.[1]

Các triết gia phương Tây thế kỷ XVIII sử dụng cảm tính để phân biệt khả năng suy nghĩ (lý tính) với khả năng cảm nhận (cảm tính). Trong triết học phương Tây hiện đại, cảm tính là khả năng cho phép trải nghiệm cảm giác (được biết đến trong triết học tinh thần như là "qualia".[cần dẫn nguồn]

Trong triết học phương Đông, cảm tính là phẩm chất siêu hình của mọi sự vật cần được tôn trọng và nâng niu.[cần dẫn nguồn]

Tham khảo sửa

  1. ^ “Definition of SENTIENCE”. www.merriam-webster.com (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 1 tháng 7 năm 2019.

Đọc thêm sửa

Tiếng Anh sửa