Dương Tôn Bảo (chữ Hán: 楊宗保), còn được viết là Dương Tông Bảo, là một nhân vật trong giai thoại Dương gia tướng thời Bắc Tống.

Dương Tông Bảo
Tranh vẽ minh họa năm 1892 in trong cuốn tiểu thuyết về Dương gia tướng (楊家將傳)[1]
Phồn thể
Giản thể

Lịch sử có tồn tại? sửa

Theo Tống sử ghi nhận lại thì đời thứ ba của Dương gia tướng có danh tướng Dương Tông Bảo là con trai thứ ba của Dương Diên Chiêu. Một tài liệu khác đương thời là Long Bình tập cũng chi ghi nhận Văn Quảng là con Diên Chiêu mà không ghi nhận tên Dương Tôn Bảo hoặc tên 2 người con trai còn lại của Diên Chiêu.

Tuy nhiên, trong 2 quyển thần phả sưu tầm được ở huyện ĐạiNguyên Bình đều có ghi nhận Dương Tôn Bảo là một trong 3 người con trai của Dương Diên Chiêu. Trên một bia đá tìm thấy được ở Tân An, có ghi chép chi tiết Dương Tôn Bảo là cháu nội gái (chứ không phải là cháu nội trai) của Dương Nghiệp.[cần dẫn nguồn]

Giai thoại dân gian sửa

Theo giai thoại dân gian thì Dương Tôn Bảo là con trai của Dương Diên ChiêuSài Văn Ý, cháu nội của Dương NghiệpXà Thái Hoa, vợ là Mộc Quế Anh cùng 2 người con là Dương Văn Quảng và Dương Kim Hoa (楊金花). Trong một lần chiến đấu với giặc Tây Hạ xâm lược biên cương nhà Tống, ông và cha Dương Diên Chiêu đã bị Bàng Thái Sư (Bàng Tịch) và thuộc hạ là Trương Hữu dùng gian kế thâm độc khiến cho cả hai người đều bị quân lính do tướng Tây Hạ là Lý Hán Kiệt chỉ huy vây hãm và giết chết tại thành Khai Châu. Ông sau đó đã được hoàng đế Tống Nhân Tông truy phong là Hộ Quốc đại tướng quân kiêm Dũng Liệt hầu.

Chú thích sửa

  1. ^ Gần như tương đương về mặt nội dung, có các chỉnh sửa nhỏ bởi nhà xuất bản và biên tập, như nửa sau của Lưỡng Tống Nam Bắc chí truyện (兩宋南北志傳) của Hùng Đại Mộc (熊大木) vào khoảng sau thế kỷ 16.

Tham khảo sửa