Emmanuel Nguyễn Văn Triệu

Emmanuel Nguyễn Văn Triệu là một linh mục tử vì đạo dưới triều vua Cảnh Thịnh nhà Tây Sơn, được Giáo hội Công giáo Rôma phong Hiển Thánh vào năm 1988. Ông sinh năm 1756 tại làng Kim Long, Phú Xuân, nay là phường Kim Long, thành phố Huế, tỉnh Thừa Thiên Huế, thuộc Tổng Giáo phận Huế. Cha là Nguyễn Văn Lương, một võ quan Công giáo theo Chúa Nguyễn, tử trận trong cuộc chiến với anh em nhà Tây Sơn. Ông sống với mẹ ở Thợ Đúc và gia nhập quân đội lúc 15 tuổi. Năm 1786, Tây Sơn tái chiếm Phú Xuân, ông theo quân Trịnh Khải rút về Thăng Long rồi từ giã binh nghiệp khi Tây Sơn chiếm Thăng Long, diệt được họ Trịnh[1].

Emmanuel Nguyễn Văn Triệu
Sinh1756
Phú Xuân, Việt Nam
Mất17 tháng 9 năm 1798(1798-09-17) (41–42 tuổi)
Tôn kínhGiáo hội Công giáo Rôma
Chân phước27 tháng 5 năm 1900 bởi Giáo hoàng Lêô XII
Tuyên thánh19 tháng 6 năm 1988, Roma bởi Giáo hoàng Gioan Phaolô II
Lễ kính17 tháng 9
Bị bách hại bởi Cảnh Thịnh (Tây Sơn)

Ông được giám mục Emmanuel Obelar - Khâm nhận vào Chủng viện Trung Linh. Ngày 7 tháng 8 năm 1798, Cảnh Thịnh ban hành chiếu chỉ lùng bắt các thừa sai và đạo trưởng. Khi lùng xét Nhà phước Mến Thánh Giá Thợ Đúc, họ bắt được ông. Giờ ngọ ngày 17 tháng 9 năm 1798, ông bị xử trảm tại pháp trường Bãi Dâu, thi thể an táng trong nhà thờ họ Dương Sơn. Ngày 21 tháng 7 năm 1996, Tổng Giám mục Huế Stêphanô Nguyễn Như Thể, cho đưa hài cốt đến giáo xứ Thợ Đúc. Phần xương đầu vẫn được lưu giữ tại nhà thờ giáo xứ Dương Sơn, Tổng Giáo phận Huế[2].

Chú thích sửa

  1. ^ Ban Biên soạn Tư liệu Năm Thánh Tử Đạo TGP Huế. “Ngày 17.9 – Thánh Emmanuel Nguyễn Văn Triệu, Linh mục tử đạo (1756 – 1798)”. Tổng giáo phận Huế.
  2. ^ Hội đồng Giám mục Việt Nam, Giám mục Phêrô Nguyễn Văn Khảm (2018). Hạnh các thánh tử đạo Việt Nam. Tôn giáo. tr. 258–259.

Tham khảo sửa