Luật Mô-sê hay Luật Môi-se (tiếng Hebrew: Torat Moshe תֹּורַת מֹשֶׁה) là thuật từ Kinh Thánh được thấy trước tiên ở trong sách Joshua 8:31-32 khi Joshua (Giô-suê hay Giô-sua) khắc bản sao luật pháp của Mô-sê lên bàn thờ đá trên núi Ebal. Đây là luật tôn giáo của người dân Israel cổ đại trên núi Sinai, trước thời Vương quốc Israel. Theo Cựu Ước, luật pháp đã được trao cho người dân thông qua Mô-sê.[1] Nó vẫn là cơ sở của Do Thái giáo.[2]

Hình minh hoạ ông Mô-sê và mười điều răn

Tham khảo

sửa
  1. ^ Các Vua quyển II 14:6 "Nhưng người không xử tử con cái của kẻ sát nhơn ấy, y theo lời đã chép trong sách luật pháp của Môi-se; trong đó Đức Giê-hô-va có phán rằng: Người ta sẽ không giết cha thế cho con, cũng sẽ chẳng giết con thế cho cha; mỗi người sẽ chết vì tội lỗi riêng mình.
  2. ^ Luật pháp Môi-se: "Vậy, ban đầu luật pháp của Môi-se là miệng phán, sau lần lần dùng bút ghi chép mà thành ra văn. Vì năm sách đầu trong Kinh Thánh chép nhiều về luật pháp..."