Mục vương
trang định hướng Wikimedia
Mục Vương (chữ Hán: 穆王) là thụy hiệu của một số vị quân chủ và quan lại tướng lĩnh ở khu vực Á Đông thời phong kiến.
Danh sách
sửa- Thương Mục Vương
- Tây Chu Mục Vương (có thụy hiệu khác là Mậu Vương)
- Đông Chu Sở Mục Vương
- Tây Sở Tề Mục Vương
- Tây Hán Quảng Dương Mục Vương
- Đông Hán Trung Sơn Mục Vương
- Tào Ngụy Phái Mục Vương
- Tây Tấn Tùy Mục Vương (truy tặng)
- Tây Tấn An Bình Mục Vương Tư Mã Long (trước vốn là Mục Hầu)
- Tây Tấn Bành Thành Mục Vương
- Tây Tấn Đại Mục Vương (trước đó từng làm Đại Mục Công, sau được truy tôn làm Đại Mục Đế)
- Lưu Tống Nam Bình Mục Vương Lưu Thước
- Bắc Tống Ung Điệu Mục Vương (hoặc Dự Điệu Mục Vương, Triệu Điệu Mục Vương và Đường Điệu Mục Vương) Triệu Hân
- Kim triều Lộ Tương Mục Vương (hoặc Hứa Tương Mục Vương) Hoàn Nhan Tông Phụ (sau được Kim Thế Tông truy tôn là Túc Đế)
- Nam Tống Tề Nguyên Mục Vương (hoặc Trần Nguyên Mục Vương) Hàn Tiếu Trụ
- Cao Ly Hiếu Mục Vương (truy tôn, có thụy hiệu khác lúc gọi là Hiến Cảnh Vương theo 2 chữ đầu hoặc Hiếu Ý Vương của thụy hiệu dài Hiến Cảnh Thánh Đức Hiếu Ý Đại Vương)
- Cao Ly Nhân Mục Vương (gọi tắt theo thụy hiệu dài Nhân Mục Thành Hiếu Đại Vương)
- Minh triều Hãn Mục Vương
- Việt Nam Hậu Lê triều Lương Mục Vương (truy tặng, thực tế chỉ là Lương Mục Công)
- Việt Nam Hậu Lê triều Trịnh Di Mục Vương Trịnh Giang (tôn hiệu là Thuận Vương)
- Việt Nam Nguyễn Mục Vương (truy tôn)
- Lưu Cầu Thượng Mục Vương
- Triều Tiên Thánh Mục Vương (truy tôn, gọi tắt theo thụy hiệu dài Nhân Văn Thánh Mục Đại Vương, có khi lại gọi là Nhân Văn Vương)