Mikoyan-Gurevich I-3 là chương trình đầu tiên trong ba chương trình mẫu thử tiêm kích có quan hệ mật thiết với nhau, được phát triển bởi viện thiết kế Mikoyan-Gurevich tại Liên Xô vào thập niên 1950 – bắt đầu với I-3, tiếp tục với I-7 và kết thúc là I-75.

Kiểu Mẫu thử máy bay tiêm kích
Nguồn gốc Liên Xô Liên Xô
Nhà chế tạo Mikoyan-Gurevich
Chuyến bay đầu 1956 (I-3U)
Số lượng sản xuất 1x I-3, 1x I-3P, 1x I-3U (chế tạo lại từ I-3)

Biến thể sửa

I-3 (I-380) sửa

I-3P sửa

I-3U (I-5) sửa

Tính năng kỹ chiến thuật (I-3U) sửa

Đặc tính tổng quan

  • Chiều dài: 15,78 m (51 ft 9 in)
  • Sải cánh: 8,98 m (29 ft 6 in)
  • Diện tích cánh: 30 m2 (320 foot vuông)
  • Trọng lượng rỗng: 6.447 kg (14.213 lb)
  • Trọng lượng có tải: 8.600 kg (18.960 lb)
  • Trọng lượng cất cánh tối đa: 10.028 kg (22.108 lb)
  • Động cơ: 1 × Klimov VK-3 động cơ phản lực turbo, 82,37586 kN (18.518,83 lbf) thrust

Hiệu suất bay

  • Vận tốc cực đại: 1.960 km/h (1.218 mph; 1.058 kn)
  • Tầm bay: 1.290 km (802 mi; 697 nmi)
  • Trần bay: 18.800 m (61.680 ft)

Vũ khí trang bị

  • Súng: 2x pháo Nudelman-Richter NR-30 30 mm

Xem thêm sửa

Máy bay tương tự
  • Sukhoi S-1

Tham khảo sửa

Lỗi chú thích: Thẻ <ref> có tên “Nemecek” được định nghĩa trong <references> không được đoạn văn bản trên sử dụng.
Lỗi chú thích: Thẻ <ref> có tên “Gunston” được định nghĩa trong <references> không được đoạn văn bản trên sử dụng.
Lỗi chú thích: Thẻ <ref> có tên “Butowski” được định nghĩa trong <references> không được đoạn văn bản trên sử dụng.

Lỗi chú thích: Thẻ <ref> có tên “Ruslet” được định nghĩa trong <references> không được đoạn văn bản trên sử dụng.

Liên kết ngoài sửa