Nguyễn Phúc Nhu Thuận (chữ Hán: 阮福柔順; 21 tháng 4 năm 181918 tháng 10 năm 1840), phong hiệu Phong Hòa Công chúa (豐禾公主), là một công chúa con vua Minh Mạng nhà Nguyễn trong lịch sử Việt Nam.

Phong Hòa Công chúa
豐禾公主
Công chúa nhà Nguyễn
Thông tin chung
Sinh21 tháng 4 năm 1819
Mất18 tháng 10 năm 1840 (21 tuổi)
An tángPhường Thủy Biều, Huế
Tên húy
Nguyễn Phúc Nhu Thuận
阮福柔順
Thụy hiệu
Đoan Diễm Phong Hòa Công chúa
端艷豐禾公主
Thân phụNguyễn Thánh Tổ
Minh Mạng
Thân mẫuAn tần
Hồ Thị Tùy

Tiểu sử sửa

Hoàng nữ Nhu Thuận sinh ngày 27 tháng 3 (âm lịch) năm Kỷ Mão (1819), là con gái thứ tám của vua Minh Mạng, mẹ là Ngũ giai An tần Hồ Thị Tùy[1]. Nhu Thuận là con đầu lòng của bà An tần, là chị cùng mẹ với 3 hoàng tử: Tương An Quận vương Miên Bảo, Nghĩa Quốc công Miên TểHòa Thạnh vương Miên Tuấn.

Năm Minh Mạng thứ 21, Canh Tý (1840), ngày 23 tháng 9 (âm lịch), công chúa Nhu Thuận qua đời khi mới 22 tuổi, chưa kết hôn[1]. Vua Minh Mạng truy tặng con gái làm Phong Hòa Công chúa (豐禾公主), ban tên thụyĐoan Diễm (端艷)[2].

Mộ của công chúa Nhu Thuận được táng tại làng Cư Chính[1] (nay thuộc phường Thủy Biều, thành phố Huế), cạnh tẩm mộ của hai người em là Tương An Quận vương Miên Bảo và Nghĩa Quốc công Miên Tể. Lúc đầu, bà được thờ tại đền Triển Thân, năm Hàm Nghi thứ nhất (1885) cho hợp thờ ở đền Thân Huân[2].

Tham khảo sửa

Xem thêm sửa

Chú thích sửa

  1. ^ a b c Nguyễn Phúc tộc thế phả, tr.320
  2. ^ a b Đại Nam liệt truyện, tập 3, quyển 9 – phần Phong Hòa Công chúa Nhu Thuận