Nguyễn Phúc Phúc Tường

Nguyễn Phúc Phúc Tường (chữ Hán: 阮福福祥; 8 tháng 7 năm 184120 tháng 3 năm 1865), phong hiệu Nghi Xuân Công chúa (宜春公主), là một công chúa con vua Minh Mạng nhà Nguyễn trong lịch sử Việt Nam.

Nghi Xuân Công chúa
宜春公主
Công chúa nhà Nguyễn
Thông tin chung
Sinh8 tháng 7 năm 1841
Mất20 tháng 3 năm 1865 (23 tuổi)
An tángPhường Thủy Xuân, Huế
Phu quânHoàng Tố
Hậu duệ1 con trai
1 con gái
Tên húy
Nguyễn Phúc Phúc Tường
阮福福祥
Thụy hiệu
Uyển Phương Nghi Xuân Công chúa
婉芳宜春公主
Thân phụNguyễn Thánh Tổ
Minh Mạng
Thân mẫuHuệ tần
Trần Thị Huân

Tiểu sử sửa

Công chúa Phúc Tường sinh ngày 20 tháng 5 (âm lịch) năm Tân Sửu (1841), là con gái thứ 64, đồng thời cũng là con gái út của vua Minh Mạng, mẹ là Tứ giai Huệ tần Trần Thị Huân[1]. Công chúa chào đời sau khi vua cha mất, và là con út của bà Huệ tần.

Năm Tự Đức thứ 10 (1857), công chúa lấy chồng là Phò mã Đô úy Hoàng Tố, người Bình Định, là con trai của Tả quân Đô thống Hoàng Chiến[2]. Công chúa và phò mã có với nhau một con trai và một con gái[2].

Năm Tự Đức thứ 18 (1865), Ất Sửu, ngày 23 tháng 2 (âm lịch)[1], công chúa Phúc Tường mất, hưởng dương 25 tuổi, được truy tặng làm Nghi Xuân Công chúa (宜春公主), thụyUyển Phương (婉芳)[2]. Tẩm mộ của bà được táng tại Dương Xuân (nay thuộc địa phận của phường Thủy Xuân, Huế). Gần đó là tẩm của Kim Hương Công chúa Gia Tĩnh, con gái thứ 38 của vua Minh Mạng.

Tham khảo sửa

Xem thêm sửa

Chú thích sửa

  1. ^ a b Nguyễn Phúc tộc thế phả, tr.335
  2. ^ a b c Đại Nam liệt truyện, tập 3, quyển 9: Truyện các công chúa – phần Nghi Xuân Công chúa Phước Tường