Nguyễn Thị Hồng Ngát

nhà biên kịch, nhà thơ Việt Nam

Nguyễn Thị Hồng Ngát (sinh ngày 30 tháng 10 năm 1950) là một nhà thơ, nhà biên kịch, nguyên giám đốc Hãng phim truyện Việt Nam, Phó Cục trưởng Cục Điện ảnh, thành viên của Hội đồng duyệt phim quốc gia và Phó Chủ tịch thường trực Hội Điện ảnh Việt Nam.[3][4]

Nguyễn Thị Hồng Ngát
Phó Chủ tịch thường trực
Hội Điện ảnh Việt Nam
Nhiệm kỳ2010 – 2020
Giám đốc
Hãng phim Hội Điện ảnh Việt Nam (Hodafilm)
Nhiệm kỳ2005[1] – 2010[2]
Kế nhiệmThanh Vân
Phó cục trưởng Cục Điện ảnh
Nhiệm kỳ2001 – 2006
Cục trưởngNguyễn Phúc Thảnh
Giám đốc Hãng phim truyện Việt Nam
Nhiệm kỳ1999 – 2001
Tiền nhiệmNguyễn Kim Cương
Kế nhiệmNguyễn Văn Nam
Thông tin cá nhân
Sinh
Ngày sinh
30 tháng 10, 1950 (73 tuổi)
Nơi sinh
Hưng Yên, Việt Nam
Giới tínhnữ
Quốc tịch Việt Nam
Đảng chính trịĐảng Cộng sản Việt Nam
Dân tộcKinh
Nghề nghiệpNhà thơ, nhà báo, biên kịch
Gia đình
Chồng
Con cái
  • Cù Thái Dương
  • Cù Thu Thủy
  • Cù Kim Chi
Khen thưởngHuân chương Lao động Huân chương Lao động hạng Nhất
Sự nghiệp điện ảnh
Năm hoạt động1987 – nay
Giải thưởngGiải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật
Giải thưởng
Liên hoan phim Việt Nam 1993
Biên kịch xuất sắc

Cuộc đời

sửa

Bà sinh ngày 30 tháng 10 năm 1950, quê ở thôn Phú Thị, xã Mễ Sở, huyện Văn Giang, tỉnh Hưng Yên.[5] Năm 15 tuổi, bà thi đỗ vào trường Sân khấu - Điện ảnh Hà Nội. Từ năm 1968, 3 năm sau khi tốt nghiệp, bà được phân về đoàn chèo Thanh niên của Nhà hát Chèo Việt Nam và hoạt động chủ yếu ở chiến trường miền Nam Việt Nam. Năm 1981, bà được cử sang Liên Xô để học biên kịch sân khấu tại VGIK. Tuy nhiên, vì trường không có ngành biên kịch sân khấu mà bà đã chọn chuyển sang biên kịch điện ảnh. Cũng từ đây mà sự nghiệp Nguyễn Thị Hồng ngát gắn liền với điện ảnh. Hoàn thành việc học sau 7 năm, bà trở về Việt Nam và bắt đầu công việc tại Hãng phim truyện Việt Nam.[6] Trong 10 năm công tác, Nguyễn Thị Hồng Ngát lần lượt đảm nhiệm trưởng phòng biên kịch, trưởng xưởng phim Thanh thiếu nhi,[7] rồi phó giám đốc nghệ thuật.[8]

Từ năm 1990 đến 1995, bà là uỷ viên Ban chấp hành Hội văn học Hà Nội và sau đó thì trở thành uỷ viên Ban chấp hành Hội Điện ảnh Việt Nam, Trưởng ban lý luận phê bình của Hội từ tháng 8 năm 1995.[9] Trong năm 1998 và 1999, bà nhậm chức phó giám đốc rồi giám đốc Hãng phim truyện Việt Nam. Năm 2001, bà trở thành phó cục trưởng Cục Điện ảnh kiêm Trưởng ban biên tập chương trình Điện ảnh chiều thứ bảy của Đài Truyền hình Việt Nam và đảm nhiệm những chức vụ này cho đến khi về hưu vào năm 2006.[10] Ngoài ra, bà còn từng tham gia Ban Chấp hành Hội Văn học Hà Nội, Ban Chấp hành Hội Điện ảnh Việt Nam, Trưởng ban Lý luận phê bình của Hội. Sau khi về hưu, bà vẫn tiếp tục hoạt động trong lĩnh vực điện ảnh khi đảm nhiệm giám đốc Hãng phim Hội Điện ảnh Việt Nam (Hodafilm) đến năm 2010[11] và phó chủ tịch thường trực của Hội Điện ảnh Việt Nam hai khóa liền (2010–2020).[12]

Năm 2011, Hồng Ngát được đề nghị xét tặng Giải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật ở lĩnh vực Văn học cho kịch bản các phim Canh bạc, Trăng trên đất khách, Cha tôi và hai người đàn bà, trở thành biên kịch duy nhất được xét giải trong đợt này.[13] Năm 2012, bà chính thức nhận được Giải thưởng Nhà nước.[14][15]

Sự nghiệp

sửa

Năm 1981, Nguyễn Thị Hồng Ngát được cử sang học tập tại Liên Xô. Bà dành 1 năm để học tiếng Nga tại Kiev và sau đó là 5 năm học chuyên ngành tại Đại học Điện ảnh Quốc gia (VGIK). Tác phẩm tốt nghiệp chuyên ngành biên kịch điện ảnh của bà là kịch bản mang tên "Sẽ tới một mùa mưa". Đây là 1 trong 2 tác phẩm được hội đồng đánh giá là xuất sắc và giúp bà tốt nghiệp loại ưu. Kịch bản này đã được Hãng phim truyện Việt Nam dựng thành bộ phim mang tên Một thời đã sống.[16]

Năm 1991, bộ phim Canh bạc do Hồng Ngát viết kịch bản đã chính thức ra mắt khán giả. Mặc dù là tác phẩm đầu tay của đạo diễn Lưu Trọng Ninh,[17][18] nhưng bộ phim không chỉ giành được Bông sen bạc mà còn giúp Hồng Ngát chiến thắng giải Biên kịch xuất sắc tại Liên hoan phim Việt Nam lần thứ 10. Tuy nhiên, bộ phim từng gây ồn ào trong dư luận vì liên quan đến vấn đề bản quyền. Kịch bản bộ phim được cho là dựa trên truyện ngắn "Canh bạc gá vợ" của nhà báo Nguyễn Thành Phong, tuy nhiên phần giới thiệu phim lại hoàn toàn không nhắc đến tên tác giả.[19][20]

Năm 2009, kịch bản Nhìn ra biển cả của Nguyễn Thị Hồng Ngát viết về tuổi trẻ của Hồ Chí Minh giành được giải nhì cuộc thi sáng tác kịch bản điện ảnh hưởng ứng Cuộc vận động "Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh".[21] Kịch bản đã được chuyển thể thành bộ phim cùng tên và ra mắt vào năm 2010. Ban đầu, bộ phim được giao cho Trần Lực, người từng thủ vai chính trong bộ phim Nguyễn Ái Quốc ở Hong Kong năm 2003. Tuy nhiên, đến tháng 8 cùng năm thì Trần Lực từ chối vì bận công tác tại hãng phim Đông A. Vai trò đạo diễn được giao lại cho Nghệ sĩ ưu tú Vũ Châu.[22] Tuy nhiên, bộ phim do nhà nước Việt Nam đặt hàng với kinh phí hơn 6 tỷ đồng này đã không nhận được phản ứng tích cực từ khán giả.[23]

Năm 2014, kịch bản Gương trời của bà chuẩn bị được chuyển thể thành phim. Tuy nhiên, với kinh phí chỉ 400 triệu đồng, Nguyễn Thị Hồng Ngát đã quyết định tự mình làm đạo diễn cho bộ phim. Ở tuổi 64, đây là lần đầu tiên bà đứng ở vai trò đạo diễn cho một bộ phim.[24][25]

Tác phẩm

sửa

Văn học

sửa
  • Trái cam vàng (1974)[26]
  • Thơm hương mái tóc (1982)
  • Nhớ và khát (1988)[27]
  • Ngôi nhà sau cơn bão (1990)
  • Bài ca số phận (1993)[28]
  • Biển đêm (1996)[a]
  • Bâng khuâng chiều (2000)
  • Thơ Nguyễn Thị Hồng Ngát (2003)
  • Gió thổi tràn qua mặt (2006)
  • Cỏ thơm mây trắng (2013, tập thơ)[30]
  • Thơ vui về con gái Hưng Yên (2017)[9]
  • Những con sóng (2021, tập thơ)[31][32]

Khác

sửa
  • Hai lần sống một mình (1990, tiểu thuyết)[33]
  • Người muôn năm cũ (1994, tập truyện)
  • Chuyện của cu Minh (1996)
  • Điện ảnh - nghĩ về nghề (2005, tiểu luận)
Năm Phim Đạo diễn Vai trò Chú Nguồn
Biên kịch Biên tập Sản xuất Khác
1987 Một thời đã sống Xuân Sơn Không Không Không [b] [34]
1991 Canh bạc Lưu Trọng Ninh Không Không Không [c] [35][36]
1994 Anh sẽ về Lê Anh Không Không Không [37]
1995 Dã tràng xe cát biển Đông NSND Khánh Dư Không Không Không [d]
Cô bé bên hồ NSƯT Trần Lực Không Không Không [e] [38][39]
1996 Cha tôi và hai người đàn bà Vũ Châu Không Không Không
Bỏ trốn NSND Phạm Nhuệ Giang Không Không [f]
Bà và cháu Cao Mạnh, NSƯT Trần Lực Không Không Không [g]
1997 Một ông sao sáng hai ông sáng sao NSND Bùi Cường Không Không Không [h]
1998 Trăng trên đất khách NSƯT Tất Bình Không Không Không [i] [40][41]
1999 Đời cát NSND Nguyễn Thanh Vân Không Không
Ranh giới mong manh Vũ Minh Trí Không Không Không
2000 Bến không chồng Lưu Trọng Ninh Không Không Không
2002 Hà Nội 12 ngày đêm NSND Bùi Đình Hạc Không Không Không [42][43]
Của rơi Vương Đức Không Không Không [44][45]
Vua bãi rác NSƯT Đỗ Minh Tuấn Không Không Không
2003 Nhật ký chiến trường Nguyễn Thế Vinh Không Không Không [j]
2004 Ký ức Điện Biên NSƯT Đỗ Minh Tuấn Không Không Không [k] [46]
2005 Những đứa con của núi NSƯT Đặng Lưu Việt Bảo Không Không Không
2007 Em muốn làm người nổi tiếng NSƯT Nguyễn Đức Việt Không Không Không [l] [47][48]
Hoa đào Nguyễn Thế Vinh Không Không Không [m] [49][50]
2008 Đừng đốt NSND Đặng Nhật Minh Không Không Không [51]
Nhìn ra biển cả Vũ Châu Không Không Không [52][53]
Hồ Chí Minh nhìn từ thế kỷ XXI Nguyễn Anh Tuấn Không Không Không
2010 Người con của Rồng NSND Phạm Minh Trí Không Không [n] [54][55]
2013 Gương trời Nguyễn Thị Hồng Ngát Không Không Đạo diễn [56][57]
2014 Những đứa con của làng NSƯT Nguyễn Đức Việt Không Không Không [58][59]
2016 Biên cương NSƯT Nguyễn Đức Việt Không Không [60]
2018 Truyền thuyết về Quán Tiên Đinh Tuấn Vũ Không Không Không [61][62]
2019 550 năm Nghi Lộc – Đất và người NSƯT Nguyễn Đức Việt Không Viết lời bình [o] [63]
2021 Đất nước nhìn từ biển Tạ Quốc Lâm Không Không Không [p] [64]

Sân khấu

sửa
Vở diễn Thể loại Đạo diễn Nguồn
Duyên trời Chèo NSND Phạm Thị Thành [65]
Lên tiên Ngọc Thủy
Những khoảnh khắc cuộc đời Cải lương NSƯT Lê Chức [66]
Trái tim người mẹ Kịch [67]

Thành tựu

sửa

Giải thưởng văn học

sửa
  • Giải Khuyến khích cuộc thi thơ báo Văn nghệ năm 1973–1974.
  • Giải Nhì cuộc thi Viết cho các em do Nhà xuất bản Trẻ và Hội nhà văn thành phố Hồ Chí Minh tổ chức năm 1996 (tác phẩm Chuyện cu Minh).[68]

Giải thưởng điện ảnh

sửa
Năm Lễ trao giải Hạng mục Tác phẩm Kết quả Nguồn
Vai trò biên kịch
1993 Liên hoan phim Việt Nam lần thứ 10 Phim truyện điện ảnh xuất sắc Canh bạc Bông sen bạc [69]
Biên kịch xuất sắc Đoạt giải [70]
1995 Hội diễn sân khấu toàn quốc Trái tim người mẹ Huy chương vàng [67]
1996 Giải thưởng Hội Điện ảnh Việt Nam 1995 Phim truyện nhựa Dã tràng xe cát biển Đông Giải B
1999 Liên hoan phim Việt Nam lần thứ 12 Phim truyện điện ảnh xuất sắc Cha tôi và hai người đàn bà Bông sen bạc [71]
Trăng trên đất khách Bằng khen [72]
2017 Giải Cánh diều 2016 Phim truyện truyền hình xuất sắc Biên cương Bằng khen [73]
Vai trò sản xuất
2000 Liên hoan phim châu Á-Thái Bình Dương Phim hay nhất Đời cát Đoạt giải [74]
2001 Liên hoan phim Việt Nam lần thứ 13 Phim truyện điện ảnh xuất sắc Bông sen vàng [75]
2009 Liên hoan phim Việt Nam lần thứ 16 Đừng đốt Bông sen vàng [76]
Liên hoan phim quốc tế Fukuoka (Nhật Bản) Phim hay nhất do khán giả bình chọn Đoạt giải [77]
2010 Giải Cánh diều 2009 Phim truyện điện ảnh xuất sắc Cánh diều vàng [78]
2015 Giải Cánh diều 2014 Những đứa con của làng Cánh diều bạc [79]
Liên hoan phim Việt Nam lần thứ 19 Phim truyện điện ảnh xuất sắc Bông sen bạc [80]

Đời tư

sửa

Trong thời gian tham gia chiến tranh Việt Nam ở miền Nam, Nguyễn Thị Hồng Ngát đã gặp và kết hôn với người chồng đầu tiên. Tuy nhiên, sau 8 năm chung sống thì hai người chia tay. Không lâu sau, bà bước vào cuộc hôn nhân thứ hai với nhà thơ Thu Bồn. Lúc bấy giờ, Hồng Ngát 28 tuổi đã có 3 người con, Thu Bồn hơn bà 15 tuổi cũng đã có 2 người con riêng sau cuộc hôn nhân đầu tiên.[81] Tuy nhiên, cuộc hôn nhân này cũng chấm dứt không lâu sau khi Hồng Ngát tốt nghiệp VGIK và về nước.[82] Năm 1988, thời điểm kịch bản tốt nghiệp "Sẽ tới một mùa mưa" của bà được Hãng phim truyện Việt Nam dựng thành phim cũng là lúc bà chấm dứt cuộc hôn nhân thứ hai.[83] Năm 1990, bà gặp được người chồng thứ ba là tiến sĩ ngữ văn Phan Hồng Giang, con trai nhà phê bình Hoài Thanh,[84] một người lớn hơn bà 20 tuổi.[6]

Nguyễn Thị Hồng Ngát chỉ sinh 3 người con với người chồng đầu tiên, gồm 1 con trai và 2 con gái. Con trai lớn của bà là Cù Thái Dương đã tốt nghiệp lớp điện ảnh của Trường Đại học Sân khấu - Điện ảnh Hà Nội năm 1993. Người con gái thứ hai của bà là Cù Thu Thủy từng theo học Mỹ thuật Công nghiệp, đến năm thứ 4 thì theo chồng sang định cư ở Úc. Còn người con gái út là Cù Kim Chi từ nhỏ đã sống với mẹ, từng làm việc tại Hãng hàng không Quốc gia Việt Nam nhưng sau đó cũng đã tốt nghiệp khoa đạo diễn của Trường Đại học Sân khấu Điện ảnh vào năm 2004.[85]

Xem thêm

sửa

Ghi chú

sửa
  1. ^ Đã được phổ nhạc bởi nhạc sĩ Lê Vinh.[29]
  2. ^ Kịch bản ban đầu mang tên "Sẽ tới một mùa mưa" là tác phẩm tốt nghiệp VGIK chuyên ngành biên kịch điện ảnh của Nguyễn Thị Hồng Ngát.
  3. ^ Canh bạc là bộ phim đầu tay của đạo diễn Lưu Trọng Ninh.
  4. ^ Kịch bản được dựa trên truyện ngắn "Giải nguyền" của nhà văn Ma Văn Kháng.
  5. ^ Phim truyền hình 1 tập phát sóng trong chương trình Văn nghệ Chủ nhật.
  6. ^ Phim truyện thiếu nhi.
  7. ^ Kịch bản dựa trên tác phẩm Côi cút giữa cảnh đời của nhà văn Ma Văn Kháng, được chuyển thể thành phim truyền hình 2 tập phát sóng trên HanoiTV.
  8. ^ Phim truyền hình 3 tập được phát sóng trong chương trình Lần đầu tiên trên màn ảnh VTV3.
  9. ^ Trăng trên đất khách là phim truyện Việt Nam đầu tiên được quay và in tráng tại Nga.
  10. ^ Kịch bản dựa trên tác phẩm "Bê trọc" của nhà văn Phạm Việt Long, được dựng thành phim truyền hình 4 tập.
  11. ^ Ban đầu kịch bản mang tên "Người hàng binh" do Nguyễn Thị Hồng Ngát viết chung với Đỗ Minh Tuấn.
  12. ^ Phim được công chiếu vào dịp Tết Nguyên Đán năm 2008.
  13. ^ Phim được công chiếu năm 2010.
  14. ^ Một bộ phim hoạt hình do Nguyễn Thị Hồng Ngát cùng Đoàn Triệu Long viết kịch bản.
  15. ^ Phim tài liệu.
  16. ^ Series ký sự dài 200 tập do nhiều người cùng tham gia biên kịch.

Tham khảo

sửa
  1. ^ C.T.V (20 tháng 12 năm 2005). “Hãng phim Hội Điện ảnh Việt Nam với những tác phẩm hay”. Báo Công an Nhân dân điện tử. Lưu trữ bản gốc ngày 2 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 2 tháng 7 năm 2022.
  2. ^ Thu Hằng (4 tháng 11 năm 2010). “Biên kịch Nguyễn Thị Hồng Ngát chia tay Hodafilm”. Báo Thể thao & Văn hóa. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 1 tháng 7 năm 2022.
  3. ^ Yến Anh (10 tháng 11 năm 2019). “Bà Nguyễn Thị Hồng Ngát xin rút khỏi Hội đồng duyệt phim quốc gia vì... áp lực”. Người Lao Động. Lưu trữ bản gốc ngày 2 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 2 tháng 7 năm 2022.
  4. ^ Hữu Việt (25 tháng 8 năm 2018). “Thơ Nguyễn Thị Hồng Ngát”. Báo Nhân Dân. Lưu trữ bản gốc ngày 2 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 2 tháng 7 năm 2022.
  5. ^ Bùi Đức Tịnh (2005), tr. 664.
  6. ^ a b “Nguyễn Thị Hồng Ngát: 'Tôi đam mê nhưng lại tiếc đời...'. VnExpress. 10 tháng 10 năm 2002. Lưu trữ bản gốc ngày 25 tháng 6 năm 2022. Truy cập ngày 25 tháng 6 năm 2022.
  7. ^ Hội Nhà văn Việt Nam (1997), tr. 456.
  8. ^ Trần Mạnh Thường (2003), tr. 719.
  9. ^ a b Hoàng Linh (12 tháng 9 năm 2017). “Nhà thơ Hồng Ngát chia sẻ về bài "Thơ vui về con gái Hưng Yên" với khán giả quê nhà”. Báo điện tử Đảng Cộng sản Việt Nam. Lưu trữ bản gốc ngày 21 tháng 10 năm 2017. Truy cập ngày 2 tháng 7 năm 2022.
  10. ^ Phong Thu (2005), tr. 220.
  11. ^ Thu Hằng (4 tháng 11 năm 2010). “Biên kịch Nguyễn Thị Hồng Ngát chia tay Hodafilm”. Báo Thể thao & Văn hóa. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 2 tháng 7 năm 2022.
  12. ^ “Nhà thơ Nguyễn Thị Hồng Ngát: "Cánh chim không mỏi sớm chiều vẫn bay". Báo Công an Nhân dân điện tử. 7 tháng 9 năm 2008. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 1 tháng 7 năm 2022.
  13. ^ Hoàng Vy (22 tháng 8 năm 2011). “Duy nhất một biên kịch được xét giải thưởng Nhà nước”. VietNamNet. Lưu trữ bản gốc ngày 29 tháng 6 năm 2022. Truy cập ngày 27 tháng 6 năm 2022.
  14. ^ “Trang thơ Nguyễn Thị Hồng Ngát”. Báo Quân đội nhân dân. 23 tháng 4 năm 2021. Lưu trữ bản gốc ngày 29 tháng 6 năm 2022. Truy cập ngày 27 tháng 6 năm 2022.
  15. ^ Hà Chi (28 tháng 5 năm 2012). “Trao Giải thưởng Nhà nước và danh hiệu NSƯT: Đằng sau niềm vui vẫn là nhiều trăn trở”. Báo Thể thao & Văn hóa. Lưu trữ bản gốc ngày 27 tháng 6 năm 2022. Truy cập ngày 27 tháng 6 năm 2022.
  16. ^ Trần Thị Trường (2 tháng 7 năm 2020). “Nguyễn Thị Hồng Ngát: "Con hổ" trầm tĩnh...”. Báo Công an Nhân dân điện tử. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 11 năm 2021. Truy cập ngày 25 tháng 6 năm 2022.
  17. ^ “Đạo diễn Lưu Trọng Ninh: Một thời không để mất”. Báo Công an Nhân dân điện tử. 25 tháng 6 năm 2007. Lưu trữ bản gốc ngày 20 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 20 tháng 7 năm 2022.
  18. ^ Trần Tuấn Hiệp (2002), tr. 148.
  19. ^ Trần Thị Trường (28 tháng 7 năm 2016). “Nhà thơ, nhà báo Nguyễn Thành Phong: Sống lâu mới biết...”. Báo Công an Nhân dân điện tử. Lưu trữ bản gốc ngày 20 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 20 tháng 7 năm 2022.
  20. ^ Nguyễn Quang Lập (16 tháng 8 năm 2009). “Nguyễn Thành Phong, long đong nghề báo”. Báo Thanh Niên. Lưu trữ bản gốc ngày 17 tháng 8 năm 2022. Truy cập ngày 20 tháng 7 năm 2022.
  21. ^ Chu Thu Hằng (12 tháng 5 năm 2009). “Bộ phim về Bác Hồ "Nhìn ra biển cả". Báo Sài Gòn Giải Phóng. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 1 tháng 7 năm 2022.
  22. ^ Ngọc Trần (11 tháng 11 năm 2009). 'Nhìn ra biển cả' - chân dung tuổi trẻ của Hồ Chủ tịch”. VnExpress. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 1 tháng 7 năm 2022.
  23. ^ Nguyễn Ngọc (1 tháng 5 năm 2010). “Tiếc cho Nhìn ra biển cả”. Người Lao Động. Lưu trữ bản gốc ngày 21 tháng 6 năm 2013. Truy cập ngày 1 tháng 7 năm 2022.
  24. ^ Thu Trang (22 tháng 2 năm 2014). “Biên kịch Hồng Ngát "liều một phen" với Gương trời”. Báo điện tử của Đài Truyền hình Việt Nam. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 1 tháng 7 năm 2022.
  25. ^ Cát Khuê (8 tháng 3 năm 2014). 'Cần có đám mây trắng cho riêng mình...'. Tuổi Trẻ Online. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 1 tháng 7 năm 2022.
  26. ^ Lại Nguyên Ân (2000), tr. 566.
  27. ^ Trần Đình Sử, Đinh Văn Đức & Mã Giang Lân (2004), tr. 479.
  28. ^ Đại học Quốc gia Hà Nội (1996), tr. 305.
  29. ^ Nhiều tác giả (2005), tr. 148.
  30. ^ Nguyễn Long Khánh (22 tháng 12 năm 2016). “Cỏ rất xanh, mây rất trắng hiền hòa”. Báo Quân đội nhân dân. Lưu trữ bản gốc ngày 2 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 2 tháng 7 năm 2022.
  31. ^ Nguyễn Văn Hòa (3 tháng 4 năm 2021). “Nguyễn Thị Hồng Ngát với những con sóng thời gian”. Báo Thanh Niên. Lưu trữ bản gốc ngày 29 tháng 6 năm 2022. Truy cập ngày 25 tháng 6 năm 2022.
  32. ^ Việt Văn (3 tháng 5 năm 2021). "Những con sóng" của người đàn bà thơ”. Báo Lao động. Lưu trữ bản gốc ngày 27 tháng 6 năm 2022. Truy cập ngày 27 tháng 6 năm 2022.
  33. ^ Trần Thị Trường (4 tháng 2 năm 2022). “Phụ nữ đa tài tuổi Hổ”. Báo Đại đoàn kết. Lưu trữ bản gốc ngày 20 tháng 2 năm 2022. Truy cập ngày 2 tháng 7 năm 2022.
  34. ^ Ngô Mạnh Lân và đồng nghiệp (2005), tr. 203.
  35. ^ Phong Thu (2005), tr. 219.
  36. ^ Phan Thị Thanh Nhàn (20 tháng 10 năm 2010). “Nhà thơ Nguyễn Thị Hồng Ngát: "Canh bạc" ăn nhau về sáng”. Báo Công an Nhân dân điện tử. Lưu trữ bản gốc ngày 27 tháng 6 năm 2022. Truy cập ngày 27 tháng 6 năm 2022.
  37. ^ Nguyễn Thị Hồng Ngát (2006), tr. 258.
  38. ^ Hà Tùng Long (16 tháng 10 năm 2017). “Nhà biên kịch Hồng Ngát trải lòng về tình cha con của NSƯT Quốc Tuấn”. Báo điện tử Dân Trí. Lưu trữ bản gốc ngày 27 tháng 1 năm 2021. Truy cập ngày 4 tháng 7 năm 2022.
  39. ^ Mộc Lan (27 tháng 9 năm 2017). “Trần Lực tiết lộ lý do xúc động khiến Quốc Tuấn không sinh thêm con”. Báo điện tử VTC News. Lưu trữ bản gốc ngày 5 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 4 tháng 7 năm 2022.
  40. ^ Nguyễn Thị Hồng Ngát (2006), tr. 242.
  41. ^ Nhiều tác giả (2007), tr. 819.
  42. ^ Viện khoa học xã hội Việt Nam (2004), tr. 761.
  43. ^ Trần Trọng Đăng Đàn (2005), tr. 237.
  44. ^ Thu Hương (15 tháng 1 năm 2003). "Của rơi" - của hiếm của điện ảnh VN”. VnExpress. Lưu trữ bản gốc ngày 5 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 4 tháng 7 năm 2022.
  45. ^ “Nguyễn Thị Hồng Ngát: 'Tôi đam mê nhưng lại tiếc đời...'. VnExpress. 10 tháng 10 năm 2002. Lưu trữ bản gốc ngày 25 tháng 6 năm 2022. Truy cập ngày 4 tháng 7 năm 2022.
  46. ^ Việt Hoài (5 tháng 5 năm 2004). “Phim Ký ức Điện Biên: Dần dần bước khỏi lối mòn”. Tuổi Trẻ Online. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 1 tháng 7 năm 2022.
  47. ^ Ngân An (9 tháng 1 năm 2008). 'Em muốn làm người nổi tiếng' ra mắt dịp Tết”. VnExpress. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 1 tháng 7 năm 2022.
  48. ^ Hải Đông (12 tháng 11 năm 2008). “Nhà thơ Nguyễn Thị Hồng Ngát... 360 độ!”. Báo Thể thao & Văn hóa. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 1 tháng 7 năm 2022.
  49. ^ Song Kim (18 tháng 1 năm 2010). “Đạo diễn trẻ: Những cánh cửa rộng mở”. Báo Công an Nhân dân điện tử. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 1 tháng 7 năm 2022.
  50. ^ Vĩnh Xuân (9 tháng 9 năm 2010). “Hoa đào - vô hồn, giả tạo”. Báo Sài Gòn Giải Phóng. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 1 tháng 7 năm 2022.
  51. ^ Hoàng Thắng (15 tháng 11 năm 2008). “Nhà thơ, nhà biên kịch Nguyễn Thị Hồng Ngát "lấn" sang sản xuất phim”. Báo Sài Gòn Giải Phóng. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 1 tháng 7 năm 2022.
  52. ^ Bích Hiệp (3 tháng 8 năm 2009). “Nhìn ra biển cả - bộ phim về thời tuổi trẻ của Chủ tịch Hồ Chí Minh”. Báo Nhân Dân. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 1 tháng 7 năm 2022.
  53. ^ Việt Văn (2 tháng 5 năm 2022). “Làm sao có phim truyện xứng tầm với lãnh tụ Hồ Chí Minh”. Báo Lao Động. Lưu trữ bản gốc ngày 30 tháng 5 năm 2022. Truy cập ngày 1 tháng 7 năm 2022.
  54. ^ Thu Hằng (14 tháng 9 năm 2010). "Người con của Rồng" trình làng”. Báo Thể thao & Văn hóa. Lưu trữ bản gốc ngày 10 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 10 tháng 7 năm 2022.
  55. ^ “Phim hoạt hình 1000 năm Thăng Long: Vua Lý Thái Tổ - người con của Rồng!”. Báo điện tử Tổ Quốc. 15 tháng 8 năm 2007. Lưu trữ bản gốc ngày 10 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 10 tháng 7 năm 2022.
  56. ^ K.Thanh (1 tháng 8 năm 2013). “Nhà thơ, nhà biên kịch Nguyễn Thị Hồng Ngát: Mình không "đổ" bởi điện ảnh mà "chết" vì văn chương”. Báo Công an TP Đà Nẵng. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 1 tháng 7 năm 2022.
  57. ^ Thi Thi (22 tháng 2 năm 2014). “Ra mắt bộ phim truyện về làng nổi Vạn Chài - Hạ Long”. Báo Hànộimới. Lưu trữ bản gốc ngày 28 tháng 11 năm 2015. Truy cập ngày 1 tháng 7 năm 2022.
  58. ^ Vũ Văn Việt (27 tháng 2 năm 2015). 'Những đứa con của làng' mở màn phim Việt sau Tết”. VnExpress. Lưu trữ bản gốc ngày 10 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 10 tháng 7 năm 2022.
  59. ^ An Như (7 tháng 7 năm 2015). 'Những đứa con của làng' đến với khán giả Mỹ”. Báo Thể thao & Văn hóa. Lưu trữ bản gốc ngày 10 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 10 tháng 7 năm 2022.
  60. ^ Thiên Lam (3 tháng 3 năm 2017). "Biên cương" - tác phẩm ngợi ca chiến sĩ bộ đội biên phòng”. Báo Nhân Dân. Lưu trữ bản gốc ngày 3 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 3 tháng 7 năm 2022.
  61. ^ M.Sơn (7 tháng 5 năm 2019). 'Truyền thuyết về Quán Tiên'. Báo Đại đoàn kết. Lưu trữ bản gốc ngày 10 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 10 tháng 7 năm 2022.
  62. ^ V.V (4 tháng 4 năm 2019). “Khởi quay phim chiến tranh "Truyền thuyết về Quán Tiên". Báo Lao Động. Lưu trữ bản gốc ngày 10 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 10 tháng 7 năm 2022.
  63. ^ Ngô Khiêm (22 tháng 10 năm 2021). “Nhà thơ, nhà biên kịch Nguyễn Thị Hồng Ngát - Quê anh muối mặn giờ là quê em”. Báo Công an Nhân dân điện tử. Lưu trữ bản gốc ngày 29 tháng 11 năm 2021. Truy cập ngày 4 tháng 7 năm 2022.
  64. ^ Phương Anh (28 tháng 5 năm 2021). “Ký sự 'Đất nước nhìn từ biển' - cái nhìn toàn diện về Biển Đông”. Báo điện tử VTC News. Lưu trữ bản gốc ngày 5 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 4 tháng 7 năm 2022.
  65. ^ Trần Mỹ Hiền (20 tháng 9 năm 2010). “Liên hoan Sân khấu Toàn quốc về "Hình tượng Người Chiến sĩ CAND" lần thứ II: Trò chuyện với hai nữ giám khảo”. Báo Công an Nhân dân điện tử. Lưu trữ bản gốc ngày 2 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 2 tháng 7 năm 2022.
  66. ^ Đỗ Dũng (2003), tr. 176.
  67. ^ a b Trần Đình Sử, Đinh Văn Đức & Mã Giang Lân (2004), tr. 641.
  68. ^ Vân Thanh & Nguyên An (2002), tr. 483.
  69. ^ Nhiều tác giả (2007), tr. 426.
  70. ^ Nguyễn Thụy Kha (1998), tr. 202.
  71. ^ Hào Hoa (21 tháng 12 năm 2014). “Số phận nữ thanh niên xung phong trong phim "Cha tôi và 2 người đàn bà". Báo điện tử Dân Trí. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 8 năm 2021. Truy cập ngày 17 tháng 8 năm 2022.
  72. ^ Ngô Mạnh Lân và đồng nghiệp (2005), tr. 647.
  73. ^ Trung Ngạn (10 tháng 4 năm 2017). “Lễ trao giải Cánh Diều 2016: Xấu hổ vì mất điện giữa chừng, thiếu cúp giải thưởng”. Báo điện tử VTC News. Lưu trữ bản gốc ngày 7 tháng 6 năm 2021. Truy cập ngày 17 tháng 8 năm 2022.
  74. ^ Đinh Tiếp (22 tháng 7 năm 2005). “Hình ảnh thương binh, liệt sĩ trong phim truyện Việt Nam”. Báo Nhân Dân điện tử. Lưu trữ bản gốc ngày 17 tháng 8 năm 2022. Truy cập ngày 17 tháng 8 năm 2022.
  75. ^ Hải Anh (10 tháng 12 năm 2001). "Đời cát", "Mùa ổi" giành bông sen vàng LHP 13”. VnExpress. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 12 năm 2021. Truy cập ngày 17 tháng 8 năm 2022.
  76. ^ Tuyết Loan (ngày 13 tháng 12 năm 2009). "Bông-sen-vàng"-559852/ “Niềm vui của những "Bông sen vàng". Báo Nhân Dân. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 2 năm 2022. Truy cập ngày 23 tháng 2 năm 2022.
  77. ^ Ngân An (ngày 25 tháng 9 năm 2009). 'Đừng đốt' đoạt giải tại LHP Fukuoka”. VnExpress. Lưu trữ bản gốc ngày 4 tháng 3 năm 2022. Truy cập ngày 23 tháng 2 năm 2022.
  78. ^ Mai Hồng (ngày 15 tháng 3 năm 2010). "Đừng đốt" thành công vang dội tại Lễ trao giải Cánh diều Vàng 2009”. Báo điện tử Chính phủ. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 2 năm 2022. Truy cập ngày 23 tháng 2 năm 2022.
  79. ^ Gia Tiến (12 tháng 3 năm 2015). “Cánh diều vàng 2014: Những đứa con của làng nhận 4 giải”. Tuổi Trẻ Online. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 2 năm 2022. Truy cập ngày 10 tháng 7 năm 2022.
  80. ^ Phan Cao Tùng (6 tháng 12 năm 2015). 'Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh' đoạt giải Bông sen vàng”. Báo Thanh Niên. Lưu trữ bản gốc ngày 17 tháng 8 năm 2022. Truy cập ngày 17 tháng 8 năm 2022.
  81. ^ Trần Hoàng Thiên Kim (23 tháng 6 năm 2017). “Chuyện tình của Thu Bồn và Nguyễn Thị Hồng Ngát: "Hay là không thể đợi nhau bờ này?". Báo Công an Nhân dân điện tử. Lưu trữ bản gốc ngày 25 tháng 6 năm 2022. Truy cập ngày 25 tháng 6 năm 2022.
  82. ^ Nguyễn Đình Toán (31 tháng 7 năm 2013). “Còn đây 'một gói nhân tình'. Báo điện tử Tiền Phong. Lưu trữ bản gốc ngày 29 tháng 6 năm 2022. Truy cập ngày 25 tháng 6 năm 2022.
  83. ^ Trịnh Thanh Sơn (2002), tr. 394.
  84. ^ Đoàn Minh Tuấn (2000), tr. 110.
  85. ^ Phương Hà (10 tháng 5 năm 2007). “Nhà biên kịch Nguyễn Thị Hồng Ngát: "Tôi như con chuột túi, không bao giờ bỏ con". Gia đình và Xã hội - Báo Sức khỏe & Đời sống. Lưu trữ bản gốc ngày 17 tháng 8 năm 2022. Truy cập ngày 20 tháng 7 năm 2022.

Nguồn

sửa

Liên kết ngoài

sửa