Sự kiện UFO Roswell hay Sự kiện Roswell (tiếng Anh: Roswell incident) là biến cố xảy ra vào giữa năm 1947 khi có một quả bóng thám không của Không quân Mỹ được cho đã va chạm với một UFO và khiến nó đâm xuống một nông trại gần Roswell, New Mexico, buộc họ phải tuyên bố rằng vụ tai nạn này chính là do người ngoài hành tinhtàu vũ trụ của họ gây ra.[1] Về sau, sự quan tâm, tính phổ biến của vụ việc trở nên lan rộng. Ban đầu, quân đội Mỹ cho biết vụ tai nạn này chỉ đơn thuần là một quả bóng thám không thông thường,[1] sau đó gây tiếng vang cho đến cuối năm 1970, khi các sự kiện về UFO bắt đầu đẩy mạnh một loạt vụ việc ngày càng phức tạp và thuyết âm mưu, những lời tuyên bố cho rằng một hoặc nhiều người ngoài hành tinh và tàu vũ trụ của họ đã bị rơi, và người ngoài hành tinh bị quân đội bắt giữ vốn đang tham gia vào một bí mật che đậy được chính phủ giấu kín trước dư luận.

Sự kiện UFO Roswell
Họa sĩ dựng lại cảnh tượng sự kiện Roswell
Thời điểm1947
Địa điểmQuận Lincoln, New Mexico, Mỹ
Tọa độ33°58.1′B 105°14.6′T / 33,9683°B 105,2433°T / 33.9683; -105.2433

Trong suốt thập niên 1990, quân đội Mỹ đã xuất bản báo cáo tiết lộ cơ bản thật sự của máy bay bị rơi đó, vốn là một quả bóng thám không từ Dự án Mogul.[1] Tuy nhiên, biến cố Roswell vẫn tiếp tục thu hút sự quan tâm của giới truyền thông, và thuyết âm mưu xoay quanh những sự kiện này vẫn tồn tại.[2] Roswell từng được mô tả như "nơi có những vụ việc nổi tiếng nhất thế giới, hầu hết các cuộc điều tra đều có kết quả, và hầu hết các cuộc điều tra ấy là để vạch trần về sự thật của UFO.

Sự kiện tháng 7 năm 1947 sửa

 
 
Alamogordo
 
Clovis
 
Kirtland
 
Carlsbad
 
Deming
 
Fort Sumner
 
Hobbs
 
Roswell
 
Corona debris
Roswell là một trong nhiều Sân bay Lục quân ở New Mexico khi các mảnh vỡ được thu hồi từ một trang trại gần Corona.

Sự kiện Roswell xảy ra giữa cơn sốt đĩa bay năm 1947.[3] Ngày 26 tháng 6 cùng năm, giới truyền thông trên toàn quốc đã đưa tin về câu chuyện của phi công dân sự Kenneth Arnold khi tận mắt chứng kiến thứ được gọi là "Đĩa bay". Các nhà sử học sau đó sẽ ghi lại hơn 800 vụ chứng kiến "bắt chước mù quáng" được báo cáo sau khi cho đăng tải câu chuyện về Arnold.[4]

Đêm tối thứ Bảy ngày 5 tháng 7 năm 1947, chủ trang trại W.W. "Mac" Brazel đã thực hiện một chuyến đi từ trang trại hẻo lánh của mình đến thị trấn Corona, New Mexico.[5] Trang trại không có điện thoại và đài phát thanh, khiến Brazel không biết gì về cơn sốt đĩa bay trong mười ngày trước đó.[5]

Kết quả là, mãi đến tối thứ Bảy, Brazel mới kết nối được mảnh vỡ mà ông tìm thấy ba tuần trước đó với đĩa bay trong bản tin. Các mảnh vỡ này – giấy thiếc, cao su và dầm gỗ mỏng – nằm rải rác trên một dặm vuông của trang trại. Brazel trước đó đã thu thập số mảnh vỡ này và đẩy nó dưới một bụi cây nào đó hòng vứt đi.[5]

Khi Brazel nghe những câu chuyện về những chiếc đĩa bay màu bạc vào tối thứ Bảy đó ở Corona, ông quyết định thu thập những gì mình đã tìm thấy trước đó. Chủ nhật ngày 6 tháng 7, Brazel đào mảnh vỡ và mang nó đến văn phòng cảnh sát trưởng ở Roswell vào thứ Hai ngày 7 tháng 7. Cảnh sát trưởng bèn gọi điện cho Sân bay Lục quân Roswell, nơi bàn giao vấn đề này cho Thiếu tá Jesse Marcel. Brazel đưa Marcel trở lại địa điểm có mảnh vỡ, và cả hai thu thập thêm nhiều mảnh cao su và giấy thiếc. Marcel mang đống vật liệu này về nhà vào tối thứ Hai.[5]

Vào sáng thứ Ba, ngày 8 tháng 7, Marcel mang vật liệu đến cho chỉ huy căn cứ của mình là Đại tá William Blanchard. Blanchard đã báo cáo phát hiện này cho Tướng Roger Ramey tại Sân bay Lục quân Fort Worth (FWAAF). Tướng Ramey đã ra lệnh chuyển tài liệu đến FWAAF ngay lập tức. Marcel lên chiếc B-29 Superfortress và thực hiện chuyến bay tới FWAAF.[5]

Âm thanh
  Đài phát thanh ABC News đưa tin về chiếc đĩa bay Roswell

Ngày 8 tháng 7 năm 1947, nhân viên thông tin công khai của RAAF là Walter Haut đã phát thông cáo báo chí nói rằng nhóm nhân viên từ Liên đoàn Tác chiến 509 trong căn cứ này đã thu hồi được một chiếc "đĩa bay" hạ cánh xuống một trang trại gần Roswell.

Nhiều thập kỷ về sau, phát thanh viên Frank Joyce của đài phát thanh Roswell nhớ lại đã liên lạc với Haut qua điện thoại để xác minh việc thả. Joyce nhớ lại: "Tôi có nói 'Walter, đừng theo đuổi câu chuyện này. Nếu cậu làm thế, cậu sẽ gặp rắc rối. Họ sẽ chuyển cậu đến Siberia." Tôi nhớ đã đề cập đến điều đó, đó là một cụm từ phổ biến trong những ngày đó".[6]

Ngay sau khi Marcel mang tài liệu đến văn phòng của Tướng Ramey, cả Ramey và tham mưu trưởng của ông, Đại tá Thomas Dubose đều xác định vật liệu này là những mảnh diều của bóng thám không.[5] Nhân viên thời tiết của FWAAF đang làm nhiệm vụ giải thích với các phóng viên rằng các thiết bị "tia gió" như vậy đã được sử dụng tại khoảng 80 trạm thời tiết trên cả nước. Những quả bóng bay được gắn vào một thiết bị phản chiếu sáu cánh trông giống như một ngôi sao bạc. Sau khi phóng, khinh khí cầu nở ra với độ cao tăng dần trước khi nổ tung thành từng mảnh ở độ cao khoảng 60.000 feet rồi phân tán khi rơi xuống đất.[5]

Ngày 9 tháng 7, Brazel nói với tờ Roswell Daily Record rằng những mảnh vỡ này bao gồm "khu vực rộng lớn của đống đổ nát sáng chói được tạo thành từ các dải cao su, giấy thiếc, một loại giấy khá cứng và que".[7] Ông ít chú ý đến nó nhưng sau đó có quay lại với vợ và con gái mình hòng thu thập một số mảnh vỡ.[7]

Ngày 9 tháng 7, Marcel giải thích: "[Chúng tôi] đã dành vài giờ vào chiều thứ Hai [ngày 7 tháng 7] để tìm kiếm thêm bất kỳ bộ phận nào của thiết bị thời tiết", Marcel nói. "Chúng tôi tìm thấy thêm một vài mảnh giấy thiếc và cao su".[5] Ngày hôm đó có thông tin cho rằng Brazel đã trình báo về mảnh vỡ sau khi nghe báo cáo về "đĩa bay" và tự hỏi liệu đó có phải là thứ mình nhặt được không, sau đó đi xem. Cảnh sát trưởng Wilcox tỏ ra "thì thầm một cách bí mật" rằng anh ta có thể đã tìm thấy một chiếc đĩa bay.[7]

Thuyết âm mưu sửa

 
Tại sân bay Lục quân Fort Worth, Thiếu tá Jesse A. Marcel tạo dáng bên những mảnh vỡ vào ngày 8 tháng 7 năm 1947.

Sau những tường thuật đầu tiên trên báo chí vào năm 1947, sự kiện Roswell mờ dần khỏi sự chú ý của công chúng trong hơn 30 năm,[8] khi sự quan tâm trở lại vào cuối những năm 1970. Biến cố Roswell đã được đưa lên phim, chương trình truyền hình và sách báo. Trong bối cảnh các thuyết âm mưu ngày càng phức tạp, nhiều trò lừa bịp và truyền thuyết về "thi thể người ngoài hành tinh" đã được đưa vào thần thoại Roswell. Xu hướng này lên đến đỉnh điểm vào năm 1995 với cảnh quay có chủ đích về "Khám nghiệm tử thi người ngoài hành tinh" (Alien Autopsy), mà các nhà làm phim sau đó tiết lộ là một trò lừa bịp (mặc dù họ thích thuật ngữ "tái thiết" hơn).

Mối quan tâm mới (1978) sửa

Tháng 2 năm 1978, nhà nghiên cứu UFO Stanton Friedman đã tới phỏng vấn Jesse Marcel, người duy nhất được biết đã đi cùng với số mảnh vỡ Roswell từ nơi nó được trục vớt đến Fort Worth, và cũng là địa điểm mà giới phóng viên nhìn thấy vật liệu nghi là một phần của vật thể được trục vớt. Những tuyên bố của Marcel mâu thuẫn với phát ngôn của ông với cánh báo chí năm 1947.[5]

Tháng 11 năm 1979, cuộc phỏng vấn quay phim đầu tiên của Marcel được giới thiệu trong một bộ phim tài liệu có tựa đề "UFO's Are Real", do Friedman đồng biên kịch.[9] Phim được phát hành hạn chế nhưng sau đó đã được cung cấp để phát sóng. Ngày 28 tháng 2 năm 1980, tờ báo lá cải giật gân National Enquirer đã thu hút sự chú ý trên diện rộng đến câu chuyện của Marcel.[10] Ngày 20 tháng 9 năm 1980, chương trình truyền hình In Search of... đã phát sóng một cuộc phỏng vấn trong đó Marcel mô tả việc ông tham gia cuộc họp báo năm 1947:

"Họ muốn có một số bình luận từ tôi, nhưng tôi không có quyền làm điều đó. Vì vậy, tất cả những gì tôi có thể làm là im lặng. Và Tướng Ramey là người đã thảo luận – nói với các tờ báo, ý tôi là người đưa tin, nó là gì, và hãy quên nó đi. Nó không gì khác hơn là một quả bóng quan sát thời tiết. Tất nhiên, cả hai chúng tôi đều biết khác nhau".[9][11]
Video
  Phỏng vấn Marcel - 1980
  Phỏng vấn Marcel - 1985

Marcel đã có cuộc phỏng vấn cuối cùng với loạt phim tài liệu America Undercover của HBO phát sóng vào tháng 8 năm 1985.[12] Trong tất cả các tuyên bố của mình, Marcel luôn phủ nhận sự hiện diện của những thi thể này.[13] Từ năm 1978 đến đầu thập niên 1990, các nhà nghiên cứu UFO như Stanton T. Friedman, William Moore, Karl T. Pflock và nhóm của Kevin D. Randle và Donald R. Schmitt đã phỏng vấn hàng chục người tuyên bố có liên quan đến các sự kiện ở Roswell năm 1947.[14]

The Roswell Incident (1980) sửa

 
Cuốn sách The Roswell Incident năm 1980 đưa ra tuyên bố đầu tiên rằng "các thi thể người ngoài hành tinh" có liên quan đến Roswell.[15]

Tháng 10 năm 1980, câu chuyện của Marcel được đăng trong cuốn The Roswell Incident của Charles BerlitzWilliam Moore. Các tác giả trước đây từng viết những cuốn sách nổi tiếng về các chủ đề phi chính thống như Thí nghiệm PhiladelphiaTam giác Bermuda.[1] Mặc dù không được công nhận nhưng Friedman đã thực hiện một số nghiên cứu cho cuốn sách này.[16]

Câu chuyện của cuốn sách kể rằng một chiếc phi thuyền của người ngoài hành tinh đang bay qua sa mạc New Mexico để quan sát hoạt động vũ khí hạt nhân của Mỹ, nhưng bị rơi sau khi bị sét đánh, giết chết những người ngoài hành tinh trên tàu; sự che đậy của chính phủ đã được thực hiện một cách hợp lý.[1] Nhà sử học Kathy Olmsted viết rằng câu chuyện trong cuốn sách này được coi là "phiên bản 1" của huyền thoại Roswell. Câu chuyện của Berlitz và Moore chiếm ưu thế cho đến cuối thập niên 1980 khi các tác giả khác, bị thu hút bởi tiềm năng thương mại của việc viết về Roswell, bắt đầu tạo ra những tác phẩm cạnh tranh.[17]

Mảnh vỡ đĩa bay và vụ che đậy sửa

The Roswell Incident bao gồm các tài liệu về những mảnh vỡ được Marcel mô tả là "không có gì được tạo ra trên Trái Đất này".[18] Những lời tường thuật bổ sung của Bill Brazel,[19] con trai của chủ trang trại Mac Brazel, người hàng xóm Floyd Proctor[20] và Walt Whitman Jr.,[21] con trai của phóng viên W. E. Whitman đã phỏng vấn Mac Brazel, cho rằng vật liệu mà Marcel thu hồi được có sức mạnh siêu phàm không liên quan đến khinh khí cầu thời tiết.

Cuốn sách đưa ra lập luận rằng các mảnh vỡ được Marcel thu hồi tại trang trại Foster, có thể nhìn thấy trong những bức ảnh này thể hiện cảnh Marcel tạo dáng với các mảnh vỡ, được thay thế bằng những mảnh vỡ từ thiết bị thời tiết như một phần của vụ che đậy.[22][23] Cuốn sách cũng khẳng định rằng những mảnh vỡ được thu hồi từ trang trại không được báo chí cho phép kiểm tra chặt chẽ. Những nỗ lực của quân đội được mô tả là nhằm mục đích làm mất uy tín và "chống lại hội chứng cuồng loạn ngày càng tăng đối với đĩa bay".[24] Hai câu chuyện về sự đe dọa của nhân chứng đã được đưa vào cuốn sách, bao gồm cả việc Mac Brazel bị giam giữ.[25]

Các tác giả tuyên bố đã phỏng vấn hơn 90 nhân chứng, mặc dù lời khai của chỉ có 25 người xuất hiện trong sách. Chỉ có bảy người trong số này tuyên bố đã nhìn thấy mảnh vỡ. Trong số này, năm người khẳng định có nhặt thử.[26]

Lần đầu đề cập đến thi thể người ngoài hành tinh sửa

 
 
Mảnh vỡ Corona
(1947)
 
Truyền thuyết Barnett (1980)
 
Trò lừa bịp Aztec (1948)
 
Sân bay Lục quân Roswell
(1947)
Năm 1947, các sĩ quan từ Sân bay Lục quân Roswell đã điều tra một bãi rác gần Corona. Đến thập niên 1980, những câu chuyện phổ biến đã nhầm lẫn cuộc điều tra mảnh vỡ với hai huyền thoại riêng biệt về các thi thể sinh vật hình người cách Roswell hơn 300 dặm.[27]

The Roswell Incident (1980) là cuốn sách đầu tiên giới thiệu những câu chuyện lỗi thời gây tranh cãi của kỹ sư xây dựng Grady "Barney" Barnett và một nhóm sinh viên khảo cổ học từ một trường đại học không xác định gặp phải đống đổ nát và "thi thể người ngoài hành tinh" khi ở Đồng bằng San Agustin trước khi được quân đội hộ tống đi.[15] Những câu chuyện lỗi thời về Barnett được giới nghiên cứu UFO mô tả là "một khía cạnh của lời kể dường như mâu thuẫn với câu chuyện cơ bản về việc thu hồi những mảnh vỡ cực kỳ bất thường từ một trang trại cừu nằm bên ngoài Corona, New Mexico vào tháng 7 năm 1947".[28]

Nhiều tài liệu được cho là tường thuật trực tiếp về biến cố Roswell thực sự chứa thông tin từ sự kiện UFO Aztec, New Mexico,[29] một vụ rơi đĩa bay bịa đặt đã gây tai tiếng toàn quốc sau khi được nhà báo Frank Scully quảng bá trong các bài viết của ông và cuốn sách năm 1950 Behind the Flying Saucers. Trò lừa bịp bao gồm những câu chuyện về thi thể hình người và kim loại có đặc tính khác thường.[29][30][31]

UFO Crash at Roswell (1991) sửa

 
Chuẩn tướng Roger Ramey, trái, và Đại tá Thomas J. DuBose tạo dáng bên những mảnh vỡ.

Năm 1991, Kevin Randle và Donald Schmitt xuất bản cuốn UFO Crash at Roswell. Họ bổ sung thêm lời khai từ 100 nhân chứng mới,[17] bao gồm cả những người đã báo cáo về một hoạt động thu hồi mảnh vỡ và hàng rào quân sự phức tạp tại trang trại Foster. Cuốn sách bao gồm những tuyên bố mới về một "vết khoét... kéo dài bốn hoặc năm trăm feet [120 hoặc 150 m]" tại trang trại này.[32]

Randle và Schmitt kể lại rằng Tướng Arthur Exon đã trực tiếp biết về các mảnh vỡ và thi thể, nhưng Exon phản bác mô tả của ông, nói rằng nhận xét của ông chỉ dựa trên những tin đồn cũ rích.[33] Cuốn sách năm 1991 đã bán được 160.000 bản và làm nền cho bộ phim truyền hình Roswell năm 1994.[34][35] Cũng trong năm 1991, Chuẩn tướng Không quân Mỹ đã nghỉ hưu Thomas DuBose tạo dáng với các mảnh vỡ để chụp ảnh báo chí vào năm 1947, đã công khai thừa nhận câu chuyện trang bìa về bóng bay thời tiết, chứng thực cho những thừa nhận trước đó của Marcel.[36][37][38]

Lời kể về "thi thể người ngoài hành tinh" của Barnett đã được đề cập trong cuốn sách năm 1991, mặc dù ngày tháng và địa điểm đã được thay đổi so với lời kể được tìm thấy trong cuốn The Roswell Incident năm 1980. Trong tài liệu mới này, Brazel được mô tả là người dẫn đầu Quân đội đến địa điểm vụ tai nạn thứ hai trong trang trại, lúc đó các nhân viên Quân đội được cho là "kinh hoàng khi tìm thấy thường dân [bao gồm cả Barnett] ở đó."[39]

Lời kể từ nhân chứng có mục đích của Mortician sửa

 
Thi thể người ngoài hành tinh xám tại bảo tàng UFO của Glenn Dennis ở Roswell.

UFO Crash at Roswell (1991) nổi bật với câu chuyện về người hộ tang Glenn Dennis. Ngày 20 tháng 9 năm 1989, một tập của Unsolved Mysteries bao gồm những câu chuyện cũ về "Barney" Barnett nhìn thấy thi thể người ngoài hành tinh bị Quân đội bắt giữ. Người hộ tang Dennis đã gọi đến đường dây nóng của chương trình và tuyên bố biết về các sự kiện. Dennis tuyên bố đã nhận được "bốn hoặc năm cuộc gọi" từ Căn cứ Không quân với các câu hỏi về việc bảo quản thi thể và chất vấn về những chiếc quan tài nhỏ hoặc được hàn kín; anh ta còn tuyên bố rằng một y tá địa phương đã kể cho anh ta nghe là cô ấy đã chứng kiến ​​một "cuộc khám nghiệm tử thi của người ngoài hành tinh". Những câu chuyện của Dennis về khám nghiệm tử thi người ngoài hành tinh ở Roswell là tài liệu đầu tiên cáo buộc xác chết của người ngoài hành tinh tại Căn cứ Không quân Lục quân Roswell.[2] Pflock nhận xét rằng câu chuyện của Dennis "nghe giống như một bộ phim kinh dị hạng B do Oliver Stone nghĩ ra".[40]

Tháng 9 năm 1991, Dennis đồng sáng lập một bảo tàng UFO ở Roswell cùng với cựu nhân viên quan hệ công chúng RAAF Walter Haut và Max Littell, một nhân viên kinh doanh bất động sản.[41] Dennis xuất hiện trong nhiều bộ phim tài liệu lặp lại câu chuyện của mình.[42][43]

Randle coi Glenn Dennis là một trong những nhân chứng Roswell "kém đáng tin cậy nhất". Randle nói rằng Dennis không đáng tin cậy "vì đã thay đổi tên của y tá khi chúng tôi đã chứng minh rằng cô ấy không tồn tại".[44] Tác giả hoài nghi khoa học Brian Dunning đồng tình rằng Dennis không thể được coi là một nhân chứng đáng tin cậy, vì dường như anh ta đã đợi hơn 40 năm trước khi bắt đầu kể lại một loạt sự kiện không liên quan đến nhau. Dunnings lập luận rằng những sự kiện như vậy sau đó được kết hợp một cách tùy tiện để tạo nên cái sẽ trở thành câu chuyện phổ biến nhất về vụ tai nạn của người ngoài hành tinh.[45] Một số nhà nghiên cứu UFO nổi tiếng bao gồm Karl T. Pflock,[46] Kent Jeffrey,[46] và William L. Moore[46] đã tin rằng không có người ngoài hành tinh hay tàu vũ trụ của người ngoài hành tinh nào liên quan đến vụ tai nạn ở Roswell cả.

 
Triển lãm thi thể người ngoài hành tinh tại Bảo tàng UFO của Glenn Dennis ở Roswell.

Đua tranh tài liệu và sự chia rẽ (1992) sửa

Năm 1992, Stanton Friedman cho phát hành cuốn Crash at Corona, đồng tác giả với Don Berliner.[35] Cuốn sách giới thiệu những "nhân chứng" mới và thêm vào câu chuyện bằng cách tăng gấp đôi số lượng đĩa bay lên hai, và số lượng người ngoài hành tinh lên tám – hai trong số đó được cho là đã sống sót và bị chính phủ bắt giữ.[35] Năm 1994, Randle và Schmitt là tác giả của một cuốn sách khác mang tên The Truth about the UFO Crash at Roswell có kể rằng số thi thể người ngoài hành tinh đều được đưa lên máy bay chở hàng để Dwight D. Eisenhower tới xem.[35]

Sự tồn tại của rất nhiều tài liệu khác nhau đã dẫn đến sự chia rẽ giữa các nhà nghiên cứu UFO về các sự kiện ở Roswell.[47] Trung tâm Nghiên cứu UFO (CUFOS) và Mạng lưới UFO Song phương (MUFON), hai hiệp hội UFO hàng đầu, không đồng ý về quan điểm của họ về các kịch bản khác nhau do Randle–Schmitt và Friedman–Berliner trình bày; một số hội nghị đã được tổ chức để cố gắng giải quyết những khác biệt. Một vấn đề đang được thảo luận là Barnett ở nơi nào khi anh ta nhìn thấy con tàu của người ngoài hành tinh mà anh ta được cho là đã gặp phải. Một hội nghị về UFO năm 1992 đã cố gắng đạt được sự đồng thuận giữa các kịch bản khác nhau được mô tả trong Crash at CoronaUFO Crash at Roswell; tuy nhiên, việc xuất bản cuốn The Truth About the UFO Crash at Roswell "đã "giải quyết" vấn đề Barnett bằng cách phớt lờ Barnett và trích dẫn một địa điểm mới để thu hồi phi thuyền ngoài hành tinh, bao gồm một nhóm các nhà khảo cổ học mới không liên quan đến những nhóm mà câu chuyện Barnett đã trích dẫn.[47]

Phản ứng của Không quân Mỹ (1994–1997) sửa

 
Năm 1997, một báo cáo của Chính phủ Mỹ kết luận rằng Biến cố Roswell bắt nguồn từ khinh khí cầu của Dự án MOGUL và các hình nộm thử nghiệm.

Sau các cuộc điều tra của Quốc hội Mỹ, Cơ quan Kiểm toán Tổng hợp đã tiến hành một cuộc điều tra và chỉ đạo Văn phòng Bộ trưởng Không quân Hoa Kỳ tiến hành một cuộc điều tra nội bộ. Kết quả được tóm tắt trong hai báo cáo. Báo cáo đầu tiên, phát hành năm 1994, kết luận rằng vật liệu được thu hồi vào năm 1947 có thể là mảnh vụn từ Dự án Mogul, một chương trình giám sát quân sự sử dụng khinh khí cầu cao độ (và một phần được phân loại của một dự án chưa được giới nghiên cứu khí quyển phân loại của Đại học New York[48]). Báo cáo thứ hai, công bố năm 1997, kết luận rằng các báo cáo về thi thể người ngoài hành tinh được thu hồi có thể là sự kết hợp giữa những ký ức được biến đổi một cách ngây thơ về các vụ tai nạn liên quan đến thương vong quân sự với ký ức về việc thu hồi các hình nộm được nhân hóa trong các chương trình quân sự như Chiến dịch High Dive trong thập niên 1950, xen lẫn với những trò lừa bịp do nhiều nhân chứng và những người ủng hộ UFO thực hiện. Những tác động tâm lý của việc dồn nén thời gian và nhầm lẫn về thời điểm các sự kiện xảy ra đã giải thích sự khác biệt giữa các năm được đề cập.[1][49][50]

Đến thập niên 1990, một sự đồng thuận của giới học thuật đã kết luận rằng quân đội đã quyết định che giấu mục đích thực sự của thiết bị bị rơi—giám sát thử nghiệm hạt nhân—và thay vào đó thông báo cho công chúng rằng vụ tai nạn là do bóng thám không.[51] Những quả bóng này đã được phóng từ Sân bay Lục quân Alamogordo một tháng trước đó. Nó mang theo một tấm phản xạ radar và các cảm biến tuyệt mật của Dự án Mogul để giám sát thử nghiệm các cuộc thử nghiệm hạt nhân của Liên Xô.[52]

Các báo cáo của Không quân đã bị những người ủng hộ UFO bác bỏ vì coi đó là thông tin sai lệch hoặc đơn giản là không hợp lý, mặc dù các nhà nghiên cứu hoài nghi như Philip J. Klass[53] và Robert Todd đều bày tỏ sự nghi ngờ về lời kể người ngoài hành tinh trong vài năm, đã sử dụng các báo cáo này như cơ sở cho những phản ứng hoài nghi đối với những tuyên bố của những người ủng hộ UFO. Sau khi các báo cáo của Không quân được công bố, một số cuốn sách, chẳng hạn như cuốn The Roswell UFO Crash: What They Don't Want You To Know (1997), của Kal Korff, được xây dựng dựa trên bằng chứng trình bày trong các báo cáo để đưa ra kết luận "không có bằng chứng đáng tin cậy nào từ bất kỳ nhân chứng nào chứng minh được rằng vật thể đó có nguồn gốc từ ngoài Trái Đất."[14]

Đoạn phim khám nghiệm tử thi người ngoài hành tinh (1995) sửa

 
Bìa đoạn băng VHS của phim Alien Autopsy: Fact or Fiction

Năm 1995, đoạn phim có nội dung chiếu cảnh khám nghiệm tử thi người ngoài hành tinh và nghi là đã bị quan chức quân sự Mỹ chụp lại ngay sau vụ Roswell được Ray Santilli, doanh nhân bán video có trụ sở tại Luân Đôn, công bố. Đoạn phim đã gây chấn động quốc tế khi được phát sóng trên các mạng truyền hình trên toàn thế giới.[53] Santilli thừa nhận vào năm 2006 rằng bộ phim chủ yếu là một bản dựng lại, nhưng vẫn tiếp tục khẳng định nó dựa trên những cảnh quay chân thực hiện đã bị thất lạc và một số khung hình gốc được cho là vẫn còn sót lại. Một phiên bản hư cấu của quá trình tạo ra đoạn phim và việc phát hành nó đã được kể lại trong bộ phim hài Alien Autopsy (2006).[54][55]

The Day After Roswell (1997) sửa

Năm 1997, cựu Trung tá Philip J. Corso đã tường thuật trong cuốn tự truyện The Day After Roswell của mình rằng Vụ tai nạn Roswell đã xảy ra và khi ông được bổ nhiệm đến Fort Riley (Kansas) vào tháng 7 năm 1947, một Trung sĩ đã cho ông xem những thi thể được cho là không phải con người sau một "tai nạn hàng không".[56] Corso còn tuyên bố thêm rằng nhiều năm sau, ông đã giúp giám sát một dự án kỹ nghệ đảo ngược giúp phục hồi các mảnh vỡ sau vụ tai nạn này. Philip J. Klass đã phân tích từng dòng tuyên bố của ông và phát hiện ra nhiều điểm mâu thuẫn và sai sót về thực tế.[57] Câu chuyện của Corso được chú ý vì có những điểm tương đồng với bộ phim Terminator 2: Judgment Day đã được phát hành sáu năm trước; Trong bộ phim đó, những người dân thường bí mật cố gắng đảo ngược kỹ nghệ phi thường không rõ nguồn gốc.[58]

 
Năm 1991, Glenn Dennis và Walter Haute mở bảo tàng UFO ở Roswell.

Tài liệu Haut (2007) sửa

Năm 2007 Donald Schmitt và Tom Carey xuất bản cuốn sách nhan đề Witness to Roswell, trong đó nổi bật là một tài liệu được cho là bản khai có tuyên thệ của Walter Haut, người đã viết thông cáo báo chí đầu tiên của Quân đội về vụ tai nạn Roswell năm 1947.[59] Tài liệu này, được cho là do Haut để lại và chỉ mở ra sau khi ông qua đời vào năm 2005, bao gồm mô tả về mảnh vỡ vụ tai nạn năm 1947 đã được các nhân viên cấp cao thảo luận và việc Haut đã nhìn thấy thi thể người ngoài hành tinh như thế nào.[59][60] Tuy nhiên, những tuyên bố này đã thu hút phản ứng không ấn tượng ngay cả từ các nhà nghiên cứu UFO: Dennis Balthaser nói rằng tài liệu này không phải do Haut viết, và vào năm 2000, trạng thái tinh thần của Haut đến mức ông không thể nhớ lại những chi tiết cơ bản về quá khứ của mình, khiến chi tiết trong bản khai có tuyên thệ trông có vẻ đáng ngờ.[59] Nhà vật lý và người hoài nghi Dave Thomas nhận xét: "Liệu Roswell có còn là sự kiện UFO 'tốt nhất' không? Nếu đúng như vậy, những người ủng hộ UFO sẽ rất là lo lắng".[59]

Ngày 26 tháng 10 năm 2007, Bill Richardson (lúc đó là ứng cử viên cho sự đề cử của Đảng Dân chủ cho chức Tổng thống Mỹ) được hỏi về việc công bố hồ sơ của chính phủ về Roswell. Richardson trả lời rằng khi còn là Nghị sĩ, ông đã cố gắng lấy thông tin thay mặt cho các cử tri ở New Mexico của mình, nhưng được cả Bộ Quốc phòng và Phòng thí nghiệm Los Alamos cho biết rằng thông tin đó đã được xếp loại mật. Ông ấy nói: "Điều đó khiến tôi khó chịu, chính phủ không nói ra sự thật nhiều như lẽ ra phải có về nhiều vấn đề". Ông hứa sẽ mở hồ sơ nếu ông được bầu làm tổng thống.[61]

Thuyết âm mưu Stalin-Mengele (2011) sửa

 
Ảnh chụp Joseph Stalin năm 1943.

Năm 2011, cuốn sách nhan đề Area 51: An Uncensored History of America's Top Secret Military Base của nhà báo người Mỹ Annie Jacobsen đưa ra tuyên bố rằng Josef Mengele, một sĩ quan SS người Đức và là bác sĩ tại Auschwitz, từng được nhà lãnh đạo Liên Xô Joseph Stalin tuyển mộ nhằm sản xuất "những chiếc phi thuyền trông kỳ cục, cỡ trẻ em" để điều khiển từ xa và hạ cánh xuống Mỹ nhằm gây ra sự cuồng loạn tương tự như vở kịch truyền thanh The War of the Worlds (1938) của Orson Welles.[62]

Cuốn sách đã bị giới khoa học từ Liên đoàn Nhà khoa học Mỹ chỉ trích vì quá nhiều sai sót.[63] Nhà sử học Richard Rhodes viết trên tờ The Washington Post, cũng chỉ trích cách đưa tin giật gân về "tin cũ" và cách đưa tin "đầy lỗi" của cuốn sách này. Ông viết: "Tất cả những tuyên bố [nguồn tin chính của cô ấy] đều xuất hiện trong một hoặc nhiều cuốn sách và tài liệu khác nhau về Roswell/UFO/Khu vực 51 được các tín đồ, kẻ lang băm và học giả đưa ra trong suốt 60 năm qua. Khi gán những câu chuyện đó, cô ấy đã tường thuật cho một kỹ sư giấu tên và cựu chiến binh của Dự án Manhattan trong khi dường như không thực hiện được dù chỉ là nghiên cứu tối thiểu về nguồn tin của người đàn ông đó, Jacobsen cho thấy mình ở mức tối thiểu là cực kỳ cả tin hoặc kém cỏi về mặt báo chí".[64]

Tiếp tục vạch trần (2017–2020) sửa

Tháng 9 năm 2017, tờ báo The Guardian của Anh đã đưa tin về các slide Kodachrome mà một số người cho rằng đã cho thấy một người ngoài hành tinh đã chết.[65] Lần đầu tiên được trình bày tại một sự kiện BeWitness ở Mexico, do Jaime Maussan tổ chức và có gần 7.000 người tham dự, vài ngày sau đó, người ta tiết lộ rằng các slide thực chất là xác ướp của một đứa trẻ người Mỹ bản địa được phát hiện vào năm 1896 và được trưng bày tại Bảo tàng Khảo cổ học Chapin Mesa ở Mesa Verde, Colorado trong suốt nhiều thập kỷ.[65]

Tháng 2 năm 2020, một nhà sử học của Không quân đã tiết lộ bản báo cáo được giải mật gần đây về một sự cố xảy ra vào khoảng năm 1951, qua đó hai nhân viên Roswell mặc bộ đồ phóng xạ kém vừa vặn, kèm theo mặt nạ dưỡng khí, trong khi lấy một quả bóng thám không sau một vụ thử nguyên tử. Trong một lần, họ gặp một người phụ nữ đơn độc trên sa mạc khiến cô này đã ngất xỉu khi vừa nhìn thấy họ. Đối với một người không quen với các thiết bị hiện đại lúc bấy giờ, các nhân viên trên có thể là người ngoài hành tinh.[66]

Bằng chứng sửa

Mặc dù thiếu bằng chứng đáng tin cậy về bất kỳ tàu vũ trụ nào của người ngoài hành tinh, những người tin tưởng vẫn tin chắc rằng một chiếc đã rơi gần Roswell nhưng sự thật đã bị âm mưu của chính phủ che giấu.[67] B. D. Gildenberg đã gọi sự kiện Roswell là "tuyên bố về UFO nổi tiếng nhất, được điều tra kỹ lưỡng nhất và được vạch trần kỹ lưỡng nhất".[2]

Pflock nói, "[T]rường hợp của Roswell là một ví dụ kinh điển về thắng lợi lớn của số lượng trước chất lượng. Những người ủng hộ câu chuyện về chiếc đĩa bị rơi ... chỉ đơn giản là nhồi nhét mọi thứ có vẻ ủng hộ quan điểm của họ vào ô được đánh dấu 'Bằng chứng' và nói, 'Thấy chưa? Hãy nhìn tất cả những thứ này. Chúng tôi luôn đúng'. Đừng bận tâm đến những mâu thuẫn. Đừng bận tâm đến việc thiếu bằng chứng hỗ trợ độc lập. Đừng bận tâm đến những điều vô lý trắng trợn".[68] Korff gợi ý rằng có những động cơ rõ ràng để một số người thúc đẩy ý tưởng về người ngoài hành tinh tại Roswell và nhiều nhà nghiên cứu đã không có đủ khả năng để làm công việc này: "[Lĩnh vực] UFO bao gồm những người sẵn sàng lợi dụng sự cả tin của người khác, đặc biệt là dư luận đang chi trả tiền bạc. Chúng ta đừng tung ra bất kỳ cú đấm nào ở đây: Huyền thoại về UFO ở Roswell đã là một công việc kinh doanh rất tốt cho các nhóm UFO, các nhà xuất bản, cho Hollywood, thị trấn Roswell, giới truyền thông và ngành nghiên cứu UFO... [Số] lượng nhà nghiên cứu đã sử dụng khoa học và phương pháp có tính kỷ luật của nó thấp đến mức kinh khủng".[69]

B. D. Gildenberg đã viết rằng có tới 11 địa điểm thu hồi người ngoài hành tinh được báo cáo[2] và những lần thu hồi này chỉ có một chút tương đồng với sự kiện như được báo cáo ban đầu vào năm 1947, hoặc được các nhân chứng đầu tiên kể lại sau đó. Một số lời kể mới này có thể là những lời kể nhầm lẫn về một số trường hợp thu hồi được biết đến của các quân nhân bị thương và chết sau bốn vụ tai nạn máy bay quân sự xảy ra trong khu vực từ năm 1948 đến năm 1950.[70] Nhừng nguồn tài liệu khác có thể dựa trên ký ức về việc thu hồi đống hình nộm thử nghiệm, như được Không quân đề xuất trong báo cáo của họ. Charles Ziegler cho rằng câu chuyện Roswell có tất cả những đặc điểm nổi bật của một câu chuyện dân gian truyền thống. Ông đã xác định sáu câu chuyện riêng biệt và một quá trình truyền tải thông qua những người kể chuyện với một câu chuyện cốt lõi được tạo ra từ nhiều lời kể của nhân chứng và sau đó được định hình và nhào nặn bởi những người tiếp nối truyền thống của cộng đồng UFO. Những "nhân chứng" khác sau đó được tìm kiếm để mở rộng câu chuyện cốt lõi, trong đó những người đưa ra những lời giải thích không phù hợp với niềm tin cốt lõi sẽ bị "những người gác cổng" bác bỏ hoặc đơn giản là bỏ qua.[71][72] Số khác sau này kể lại câu chuyện dưới hình thức mới. Toàn bộ quá trình này sẽ lặp lại theo thời gian.

Vấn đề với lời kể của nhân chứng sửa

Mặc dù hàng trăm người đã được các nhà nghiên cứu khác nhau phỏng vấn nhưng chỉ một số ít trong số này tuyên bố đã nhìn thấy các mảnh vỡ hoặc người ngoài hành tinh. Hầu hết các nhân chứng chỉ lặp lại lời khai của người khác. Pflock lưu ý rằng trong số hơn 300 cá nhân được phỏng vấn trong cuốn UFO Crash at Roswell (1991), chỉ có 41 người có thể "được coi là nhân chứng trực tiếp hoặc gián tiếp thực sự" và chỉ 23 người có thể "được cho là đã nhìn thấy bằng chứng vật lý, các mảnh vỡ". Trong số này, chỉ có bảy người khẳng định bất cứ điều gì gợi ý về nguồn gốc thế giới khác của các mảnh vỡ.[73]

Trong The Roswell Incident, Marcel nói, "Thực ra, vật liệu này có thể trông giống như giấy thiếc và gỗ balsa, nhưng sự giống nhau dừng lại ở đó ... Họ chụp một bức ảnh tôi nằm trên sàn đang cầm một số mảnh vụn kim loại kém thú vị hơn ... Những thứ trong bức ảnh đó là những mảnh vỡ thực tế mà chúng tôi vừa tìm thấy. Đó không phải là một bức ảnh được dàn dựng".[74] Timothy Printy chỉ ra rằng vật liệu mà Marcel xác định chắc chắn là một phần của thứ anh ta thu hồi được là vật liệu mà phe hoài nghi và phe ủng hộ UFO đồng ý là mảnh vỡ từ một thiết bị thám không. Sau khi sự thật đó được chỉ ra cho Marcel biết, ông ấy đã thay đổi câu chuyện của mình để nói rằng tài liệu đó không phải là thứ mà mình thu hồi được. Những người hoài nghi như Robert Todd lập luận rằng Marcel có tiền sử thêu dệt và cường điệu, chẳng hạn như tuyên bố mình từng là phi công và đã nhận được 5 Huân chương Không quân vì bắn hạ máy bay địch, phát ngôn này bị cho là sai lệch, và phe hoài nghi cảm thấy rằng câu chuyện đang xoay quanh về Roswell của ông chỉ đơn giản là một ví dụ khác về xu hướng bịa đặt này.[75]

Vấn đề với nhân chứng thi thể người ngoài hành tinh sửa

Đối với những lời kể của những nhân chứng tuyên bố mình đã nhìn thấy người ngoài hành tinh, giới phê bình đã xác định vấn đề từ độ tin cậy của những lời kể cũ rích đến vấn đề về độ tin cậy khi các nhân chứng đưa ra những tuyên bố sai trái rõ ràng hoặc nhiều lời kể trái ngược nhau, cho đến những lời thú tội đáng ngờ trên giường bệnh hoặc những lời kể từ nhân chứng lớn tuổi và dễ bị nhầm lẫn.[76][77][78] Pflock lưu ý rằng chỉ có bốn người được cho là có kiến thức trực tiếp về vật thể ngoài hành tinh được các tác giả Roswell phỏng vấn.[79] Tất cả các báo cáo về thi thể được đưa ra ít nhất 31 năm sau vụ việc này.[2]

Người ngoài hành tinh Xám và hội chứng ký ức giả sửa

 
Một "Người ngoài hành tinh Xám" điển hình được mô tả tại bảo tàng của Dennis & Haute ở Roswell.

Trong truyền thuyết phổ biến, "chủng xám được cho là sinh vật có đĩa bay bị rơi gần Roswell vào năm 1947. Nhiều tuyên bố cho rằng thi thể của chủng xám được tìm thấy giữa đống đổ nát trong khi số khác khẳng định rằng còn một số người sống sót". Thế nhưng chẳng có bất kỳ đề cập nào đến vật thể ngoài hành tinh liên quan đến biến cố Roswell cho đến tận năm 1980.[15]

Trong khoảng thời gian từ năm 1947 đến năm 1980, ý tưởng về người ngoài hành tinh Xám (Greys) đã đi vào nhận thức của công chúng bắt đầu từ sự kiện Barney và Betty Hill. Tháng 12 năm 1963, Betty Hill và chồng cô là Barney đã tìm đến bác sĩ tâm thần sau khi Betty trải qua những cơn ác mộng tái diễn. Ngày 10 tháng 2 năm 1964, ABC Network đã phát sóng một tập của chương trình truyền hình khoa học viễn tưởng The Outer Limits kể về một người ngoài hành tinh với đôi mắt to tròn. Mười hai ngày sau, trong một phiên thôi miên, Barney Hill kể cho bác sĩ tâm thần của mình câu chuyện về một sinh vật có đôi mắt bao bọc xung quanh.[80] Tâm thần học hiện đại nhất trí cho rằng Hill đã trải qua hội chứng ký ức giả, trong đó các phương pháp trị liệu như thôi miên dẫn đến bịa chuyện.[81]

Ngày 20 tháng 10 năm 1975, Đài NBC đã phát sóng một bộ phim truyền hình lấy cảm hứng từ nhà Hill với sự tham gia diễn xuất của James Earl Jones. Những mô tả về người ngoài hành tinh Xám tiếp tục xuất hiện trong một số sách, phim và chương trình truyền hình, chẳng hạn như bộ phim năm 1977 Close Encounters of the Third Kind.[82] Chủng Xám sau này được đưa vào huyền thoại Roswell.[83]

Bình luận của Tổng thống Mỹ sửa

Trong chuyến thăm Roswell năm 2012, Tổng thống Barack Obama đã nói đùa rằng "Tôi đến trong hòa bình". Tháng 12 năm 2020, Obama nói đùa với Stephen Colbert: "Trước đây UFO và Roswell là âm mưu lớn nhất. Và giờ đây điều đó có vẻ quá thuần hóa, ý tưởng rằng chính phủ có thể có một tàu vũ trụ của người ngoài hành tinh".[84][85][86]

Trong một cuộc phỏng vấn năm 2014, cựu Tổng thống Bill Clinton kể lại rằng chính quyền của ông đã điều tra vụ việc, cho biết "Khi vụ Roswell lộ ra, tôi biết chúng tôi sẽ nhận được hàng nghìn lá thư. Vì vậy, tôi đã xem xét đủ tất cả nguồn tài liệu về Roswell".[87]

Khi được hỏi trong một cuộc phỏng vấn năm 2015 với tạp chí GQ về việc liệu ông có xem thông tin mật tuyệt mật hay không, Obama trả lời: "Tôi phải nói với bạn rằng, điều đó hơi thất vọng. Mọi người luôn hỏi tôi về Roswell, người ngoài hành tinh và UFO, và hóa ra những thứ đang diễn ra là bí mật hàng đầu gần như chẳng có gì thú vị như bạn mong đợi. Trong thời đại ngày nay, nó không phải là bí mật hàng đầu như bạn tưởng".[88]

Tháng 6 năm 2020, Tổng thống khi đó là Donald Trump, khi được hỏi liệu ông có cân nhắc tiết lộ thêm thông tin về sự kiện Roswell hay không, đã nói "Tôi sẽ không nói với bạn về những gì tôi biết về nó, nhưng nó rất thú vị".[89]

Roswell dưới dạng huyền thoại sửa

Một cuộc thăm dò của CNN/Time vào tháng 6 năm 1997 tiết lộ rằng phần lớn những người được phỏng vấn tin rằng người ngoài hành tinh thực sự đã đến thăm Trái Đất và họ đã hạ cánh xuống Roswell, nhưng tất cả các thông tin liên quan đều được chính phủ Mỹ giữ bí mật.[90] Theo các nhà nhân chủng học Susan Harding và Kathleen Stewart, Câu chuyện Roswell là một ví dụ điển hình về cách một diễn ngôn chuyển từ phi chính thống sang chính thống theo hệ tư tưởng thịnh hành: mối bận tâm của công chúng trong thập niên 1980 với "âm mưu, che đậy và đàn áp" rất phù hợp với hàng đống câu chuyện Roswell như được kể trong "những cuốn sách giật gân" đang được xuất bản.[91] Ngoài ra, những người hoài nghi và một số nhà nhân chủng học xã hội[92] coi những lời tường thuật ngày càng phức tạp về cuộc đổ bộ của người ngoài hành tinh và sự che đậy của chính phủ là bằng chứng về một huyền thoại đang được xây dựng.

Nhân vật hoài nghi nổi tiếng Joe Nickell và đồng tác giả James McGaha đã xác định một quá trình tạo ra huyền thoại mà họ gọi là "hội chứng Roswellian".[93] Trong hội chứng này, một huyền thoại được đề xuất có năm giai đoạn phát triển riêng biệt: biến cố, vạch trần, nhấn chìm, thần thoại hóa, tái xuất hiện và hiệu ứng lan truyền truyền thông. Các tác giả dự đoán rằng hội chứng Roswellian sẽ "tái diễn nhiều lần",[93] trong các câu chuyện về UFO và thuyết âm mưu khác.

Roswell trong văn hóa đại chúng sửa

  • Trong bộ phim Hangar 18 năm 1980, một con tàu của người ngoài hành tinh gặp nạn ở sa mạc phía Tây Nam Hoa Kỳ. Các mảnh vỡ và thi thể được tìm thấy nhưng sự tồn tại của chúng bị chính phủ che đậy.[94][95] Nhà làm phim James L. Conway đã tóm tắt bộ phim này là "một vở kịch thời hiện đại về sự kiện Roswell".[95]
  • Bộ phim truyền hình dài tập The X-Files năm 1993–2002 đã đưa sự kiện Roswell vào làm mô típ lặp lại, nổi bật nhất là trong "My Struggle".[96] Tập phim năm 1996 mang tên "Jose Chung's From Outer Space" đã châm biếm bộ phim Alien Autopsy của Santelli.[97]
  • Trong tập "Little Green Men" năm 1995 của phim Star Trek: Deep Space Nine, các nhân vật chính từ thế kỷ 24 du hành ngược thời gian và gây ra biến cố Roswell.[98]
  • Trong bộ phim Independence Day năm 1996, một cuộc xâm lược của người ngoài hành tinh đã dẫn đến tiết lộ về vụ tai nạn ở Roswell và việc che đậy thậm chí còn mở rộng đến việc che giấu thông tin với Tổng thống Mỹ, nhằm tạo điều kiện cho việc phủ nhận chính đáng, theo Bộ trưởng Quốc phòng.[99][100]
  • Sê-ri Dark Skies năm 1996–1997 kể về một âm mưu đen tối nhằm che đậy sự kiện Roswell. Khẩu hiệu của chương trình này là "Lịch sử như chúng ta biết là lời dối trá."[101]
  • Bộ truyện tranh Roswell, Little Green Man năm 1996 lấy cảm hứng từ câu chuyện về sự kiện Roswell.
  • Loạt phim truyền hình Seven Days năm 1998–2001 có công nghệ du hành thời gian được phát triển sau vụ tai nạn ở Roswell.
  • Bộ phim truyền hình tự làm Roswell: The Aliens Attack năm 1999 kể về những người sống sót ở Roswell quyết tâm hủy diệt Trái Đất.
  • Bộ phim truyền hình Roswell năm 1999–2002 được phát sóng dựa trên bộ sách Roswell High.
    • Phim truyền hình năm 2019 Roswell, New Mexico là phiên bản chuyển thể thứ hai của bộ sách Roswell High.
  • Trong tập phim "Roswell That Ends Well" năm 2001 của Futurama, các nhân vật chính từ thế kỷ 31 du hành ngược thời gian và gây ra sự kiện Roswell.[102]
  • Phim truyền hình ngắn Taken năm 2002 mô tả hậu quả của sự kiện Roswell.
  • Bộ phim hài Alien Autopsy năm 2006 xoay quanh việc tạo ra bộ phim của Santilli vào thập niên 1990.[103]
  • Tiểu thuyết đồ họa trực tuyến Roswell, Texas ra mắt năm 2006–2008 có nhắc đến sự kiện Roswell.
  • Bộ phim Indiana Jones and the Kingdom of the Crystal Skull năm 2008 kể về nhân vật chính trong hành trình tìm kiếm thi thể người ngoài hành tinh sau sự kiện Roswell.
  • Bộ phim Paul năm 2011 kể về câu chuyện của những du khách Roswell giải cứu một người ngoài hành tinh xám.

Tham khảo sửa

Chú thích sửa

  1. ^ a b c d e f Olmsted 2009: Olmsted viết "Khi một trong những quả bóng bay này rơi xuống bãi cát của trang trại ở New Mexico, quân đội đã quyết định che giấu mục đích thực sự của dự án."
  2. ^ a b c d e Gildenberg 2003
  3. ^ Bloecher, Ted (29 tháng 4 năm 1967). Report on the UFO Wave of 1947. Lưu trữ bản gốc ngày 28 tháng 4 năm 2021. Truy cập ngày 28 tháng 4 năm 2021 – qua Google Books.
  4. ^ Grossman, Wendy M.; French, Christopher C. (2017). Why Statues Weep: The Best of the "Skeptic". Routledge. ISBN 978-1134962525. Lưu trữ bản gốc ngày 28 tháng 4 năm 2021. Truy cập ngày 28 tháng 4 năm 2021 – qua Google Books.
  5. ^ a b c d e f g h i “New Mexico Rancher's 'Flying Disk' Proves to Be Weather Balloon-Kite”. Fort Worth Star-Telegram. Fort Worth, TX. 9 tháng 7 năm 1947. tr. 1, 4.
  6. ^ Interview footage included in UFOs: The Secret History (2010)
  7. ^ a b c “Harassed Rancher who Located 'Saucer' Sorry He Told About it”. Roswell Daily Record. 9 tháng 7 năm 1947. Bản gốc lưu trữ ngày 9 tháng 1 năm 2009. Truy cập ngày 5 tháng 2 năm 2013.
  8. ^ Goldberg 2001, tr. 193
  9. ^ a b “UFO's Are Real”. Lưu trữ bản gốc ngày 29 tháng 4 năm 2021. Truy cập ngày 18 tháng 4 năm 2021 – qua IMDb.
  10. ^ Clary, David A. (2001). Before and After Roswell: The Flying Saucer in America, 1947–1999. Xlibris Corporation. ISBN 978-1462841295. Lưu trữ bản gốc ngày 27 tháng 4 năm 2021. Truy cập ngày 27 tháng 4 năm 2021 – qua Google Books.
  11. ^ “Aliens Changed Roswell, Even Without Proof”. ABC News. Lưu trữ bản gốc ngày 18 tháng 4 năm 2021. Truy cập ngày 18 tháng 4 năm 2021.
  12. ^ “UFO's: What's Going On?”. 10 tháng 9 năm 1985. Lưu trữ bản gốc ngày 2 tháng 1 năm 2022. Truy cập ngày 27 tháng 4 năm 2021 – qua IMDb.
  13. ^ The Skeptical Inquirer. Committee for the Scientific Investigation of Claims of the Paranormal. 29 tháng 4 năm 1998. Lưu trữ bản gốc ngày 18 tháng 4 năm 2021. Truy cập ngày 18 tháng 4 năm 2021 – qua Google Books.
  14. ^ a b Korff, Kal (tháng 8 năm 1997). “What Really Happened at Roswell”. Skeptical Inquirer. 21 (4). Lưu trữ bản gốc ngày 18 tháng 4 năm 2014. Truy cập ngày 5 tháng 2 năm 2013.
  15. ^ a b c Goldberg 2001
  16. ^ Korff 1997, tr. 1–264
  17. ^ a b Goldberg 2001, tr. 197
  18. ^ Berlitz & Moore 1980, tr. 28
  19. ^ Berlitz & Moore 1980, tr. 79
  20. ^ Berlitz & Moore 1980, tr. 83
  21. ^ Berlitz & Moore 1980, tr. 88–89
  22. ^ Berlitz & Moore 1980, tr. 33
  23. ^ Berlitz & Moore 1980, tr. 67–69
  24. ^ Berlitz & Moore 1980, tr. 42
  25. ^ Berlitz & Moore 1980, tr. 75,88
  26. ^ Korff 1997, tr. 29
  27. ^ Pflock 2001, tr. 82
  28. ^ Rodeghier, Mark; Whiting, Fred (tháng 6 năm 1992). The Plains of San Agustin Controversy, July 1947: Gerald Anderson, Barney Barnett, and the Archaeologists (PDF). tr. 2. Bản gốc (PDF) lưu trữ ngày 14 tháng 2 năm 2021. Truy cập ngày 10 tháng 10 năm 2023.
  29. ^ a b Greer, John Michael (2009). The UFO Phenomenon: Fact, Fantasy and Disinformation (ấn bản 1). Woodbury, MN: Llewellyn Worldwide. ISBN 978-0738713199.
  30. ^ Tampa Bay Times (St. Petersburg, Florida) 08 Sep 1950, Fri
  31. ^ Malkin, Bonnie (11 tháng 4 năm 2011). 'Exploding UFOs and Alien Landings' in Secret FBI Files”. The Daily Telegraph. Lưu trữ bản gốc ngày 2 tháng 7 năm 2012. Truy cập ngày 6 tháng 2 năm 2013.
  32. ^ Randle & Schmitt 1991, tr. 200
  33. ^ Pflock 2001, tr. 36
  34. ^ “IMDb – Roswell”. IMDb. Lưu trữ bản gốc ngày 22 tháng 12 năm 2018. Truy cập ngày 2 tháng 1 năm 2020.
  35. ^ a b c d Goldberg 2001, tr. 199
  36. ^ Pflock 2001, tr. 33
  37. ^ DuBose affidavit Lưu trữ 2021-04-18 tại Wayback Machine as cited in Pflock
  38. ^ Thomas Dubose interview in Recollections of Roswell Lưu trữ 2021-04-18 tại Wayback Machine (1992), as cited by Pflock
  39. ^ Randle & Schmitt 1991, tr. 206
  40. ^ Pflock 2001, tr. 127
  41. ^ Pflock 2001, tr. 51
  42. ^ Unsolved Mysteries, 18 September 1994, for example
  43. ^ "Unsolved Mysteries" Mysteries of Alien Beings (TV Episode 1994) – IMDb”. Lưu trữ bản gốc ngày 10 tháng 2 năm 2017. Truy cập ngày 29 tháng 4 năm 2021 – qua www.imdb.com.
  44. ^ [nguồn không đáng tin?]“Kevin Randle of the UK-UFO-NW #UFO Channel”. Center for UFO Studies. Lưu trữ bản gốc ngày 30 tháng 6 năm 2012. Truy cập ngày 6 tháng 2 năm 2013.
  45. ^ Dunning, Brian. “Skeptoid #79: Aliens in Roswell”. Skeptoid (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 9 tháng 10 năm 2016.
  46. ^ a b c Klass 1997
  47. ^ a b Saler, Ziegler & Moore 1997, tr. 24–25
  48. ^ Frazier, Kendrick (2017). “The Roswell Incident at 70: Facts, Not Myths”. Skeptical Inquirer. 41 (6): 12–15. Bản gốc lưu trữ ngày 20 tháng 7 năm 2018. Truy cập ngày 20 tháng 7 năm 2018.
  49. ^ James MacAndrew (31 tháng 3 năm 1997). Roswell Reports, Volume 1. Department of the Air Force. Lưu trữ bản gốc ngày 10 tháng 7 năm 2017. Truy cập ngày 26 tháng 2 năm 2017.
  50. ^ Broad, William J. (24 tháng 6 năm 1997). “Air Force debunks Roswell UFO story”. The Day, New London, CT. New York Times News Service. Lưu trữ bản gốc ngày 3 tháng 4 năm 2016. Truy cập ngày 14 tháng 11 năm 2014.
  51. ^ Olmsted 2009, tr. 184: Olmsted viết "Khi một trong những quả bóng bay này rơi xuống bãi cát của trang trại ở New Mexico, quân đội đã quyết định che giấu mục đích thực sự của dự án." Báo cáo chính thức của Không quân (Weaver & McAndrew 1995) đã kết luận (trang 9) "... vật liệu được thu hồi gần Roswell phù hợp với một thiết bị thám không và rất có thể là từ một trong những quả bóng MOGUL chưa được thu hồi trước đó."
  52. ^ Frazier 2017.
  53. ^ a b “Sự kiện UFO Roswell, on season 8 , episode 2”. Scientific American Frontiers (simple; en). Chedd-Angier Production Company. 1997–1998. Lưu trữ bản gốc 2006.
  54. ^ Osborn, Michael (5 tháng 4 năm 2006). “Ant and Dec Leap into the Unknown”. BBC News. BBC. Lưu trữ bản gốc ngày 9 tháng 4 năm 2006. Truy cập ngày 6 tháng 2 năm 2013.
  55. ^ “Max Headroom Creator Made Roswell Alien”. The Sunday Times. 16 tháng 4 năm 2006. Bản gốc lưu trữ ngày 22 tháng 5 năm 2008. Truy cập ngày 6 tháng 2 năm 2013.
  56. ^ Philip J. Corso; William J. Birnes (1997). The Day After Roswell. Pocket Books. ISBN 0671004611.
  57. ^ Klass 1998
  58. ^ Bara, Mike (2016). Hidden Agenda: NASA and the Secret Space Program. SCB Distributors. ISBN 978-1939149749. Lưu trữ bản gốc ngày 28 tháng 4 năm 2021. Truy cập ngày 28 tháng 4 năm 2021 – qua Google Books.
  59. ^ a b c d Thomas 2009
  60. ^ “Roswell Theory Revived by Deathbed Confession”. The Sunday Telegraph. 1 tháng 7 năm 2007. Lưu trữ bản gốc ngày 27 tháng 1 năm 2013. Truy cập ngày 6 tháng 2 năm 2013.
  61. ^ Slater, Wayne (27 tháng 10 năm 2007). “On Texas stop, Democratic Candidate Richardson Criticizes Government Secrecy”. The Dallas Morning News. Bản gốc lưu trữ ngày 22 tháng 1 năm 2009. Truy cập ngày 6 tháng 2 năm 2013.
  62. ^ Harding, Thomas (13 tháng 5 năm 2011). “Roswell 'was Soviet plot to create US panic'. The Daily Telegraph. Lưu trữ bản gốc ngày 20 tháng 5 năm 2011. Truy cập ngày 6 tháng 2 năm 2013.
  63. ^ Norris, Robert; Richelson, Jeffrey (11 tháng 7 năm 2011). “Dreamland Fantasies”. Washington Decoded. Lưu trữ bản gốc ngày 5 tháng 3 năm 2013. Truy cập ngày 6 tháng 2 năm 2013.
  64. ^ Rhodes, Richard (3 tháng 6 năm 2011). “Annie Jacobsen's "Area 51," the U.S. top-secret military base”. The Washington Post. Lưu trữ bản gốc ngày 10 tháng 11 năm 2015. Truy cập ngày 10 tháng 11 năm 2015.
  65. ^ a b Carpenter, Les (30 tháng 9 năm 2017). “The curious case of the alien in the photo and the mystery that took years to solve”. The Guardian. London. Lưu trữ bản gốc ngày 30 tháng 9 năm 2017. Truy cập ngày 2 tháng 10 năm 2017.
  66. ^ Neale, Rick (8 tháng 2 năm 2020). “Stranger things?”. Florida Today. Melbourne, Florida. tr. 1A, 8A, 9A. Lưu trữ bản gốc ngày 8 tháng 2 năm 2020. Truy cập ngày 10 tháng 2 năm 2020.
  67. ^ Joseph 2008, tr. 132
  68. ^ Pflock 2001, tr. 223
  69. ^ Korff 1997, tr. 248
  70. ^ Printy 1999, Chapter 17
  71. ^ Saler, Ziegler & Moore 1997, tr. 1
  72. ^ Saler, Ziegler & Moore 1997, tr. 34–37
  73. ^ Pflock 2001, tr. 176–177
  74. ^ Berlitz & Moore 1980, tr. 1–168
  75. ^ Todd, Robert (8 tháng 12 năm 1995). “Jesse Marcel: Folk Hero or Mythomaniac” (PDF). The KowPflop Quarterly. 1 (3): 1–4. Lưu trữ (PDF) bản gốc ngày 11 tháng 1 năm 2007. Truy cập ngày 4 tháng 1 năm 2007.
  76. ^ Korff 1997, tr. 77–81
  77. ^ Korff 1997, tr. 86–104
  78. ^ Korff 1997, tr. 107–108
  79. ^ Pflock 2001, tr. 118
  80. ^ Kottmeyer, Martin. “Entirely Unpredisposed”. www.debunker.com. Lưu trữ bản gốc ngày 6 tháng 3 năm 2021. Truy cập ngày 19 tháng 9 năm 2008. (originally published in "Magonia" magazine, January 1990).
  81. ^ Skomorowsky, Anne. “Alien Abduction or "Accidental Awareness"?”. Scientific American. Lưu trữ bản gốc ngày 27 tháng 4 năm 2021. Truy cập ngày 27 tháng 4 năm 2021.
  82. ^ Kallen, Stuart A. (2011). The Search for Extraterrestrial Life. Capstone. tr. 53–. ISBN 978-1601523822. Lưu trữ bản gốc ngày 27 tháng 4 năm 2021. Truy cập ngày 27 tháng 4 năm 2021.
  83. ^ Smith, Toby (2000). Little Gray Men: Roswell and the Rise of a Popular Culture. University of New Mexico Press. ISBN 978-0826321213. Lưu trữ bản gốc ngày 8 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 29 tháng 4 năm 2021 – qua Google Books.
  84. ^ “In Oil and UFO Country, Obama Says 'I Come in Peace'. ABC News. Lưu trữ bản gốc ngày 21 tháng 4 năm 2021. Truy cập ngày 29 tháng 4 năm 2021.
  85. ^ “President Obama Reflects On The Drone Program And "The Illusion That It Is Not War". Lưu trữ bản gốc ngày 21 tháng 12 năm 2021 – qua www.youtube.com.
  86. ^ “President Obama Admits He Was Briefed on UFO Sightings”. Nerdist. Lưu trữ bản gốc ngày 27 tháng 4 năm 2021. Truy cập ngày 18 tháng 4 năm 2021.
  87. ^ Kopan, Tal. “Bill Clinton phones home on aliens”. POLITICO. Lưu trữ bản gốc ngày 19 tháng 4 năm 2021. Truy cập ngày 19 tháng 4 năm 2021.
  88. ^ Simmons, Bill (17 tháng 11 năm 2015). “Bill Simmons Interviews President Obama, GQ's 2015 Man of the Year”. Lưu trữ bản gốc ngày 5 tháng 11 năm 2017. Truy cập ngày 29 tháng 10 năm 2017.
  89. ^ Madhani, Aamer (19 tháng 6 năm 2020). “Trump says he's heard 'interesting' things about Roswell”. Military Times. Lưu trữ bản gốc ngày 28 tháng 4 năm 2021. Truy cập ngày 28 tháng 4 năm 2021.
  90. ^ “Poll U.S. Hiding Knowledge of Aliens”. CNN. 15 tháng 6 năm 1997. Bản gốc lưu trữ ngày 14 tháng 3 năm 2013. Truy cập ngày 5 tháng 2 năm 2013.
  91. ^ Harding & Stewart 2003, tr. 273
  92. ^ Saler, Ziegler & Moore 1997, tr. 1–198
  93. ^ a b Nickell, Joe; McGaha, James (May–June 2012). “The Roswellian Syndrome: How Some UFO Myths Develop”. Skeptical Inquirer. Committee for Skeptical Inquiry. 36 (3). Lưu trữ bản gốc ngày 26 tháng 1 năm 2013. Truy cập ngày 6 tháng 2 năm 2013.
  94. ^ Google Books. Lưu trữ bản gốc ngày 29 tháng 4 năm 2021. Truy cập ngày 29 tháng 4 năm 2021.
  95. ^ a b Erdmann, Terry J.; Block, Paula M. (2000). Deep Space Nine Companion. Simon and Schuster. ISBN 978-0671501068. Lưu trữ bản gốc ngày 27 tháng 4 năm 2021. Truy cập ngày 27 tháng 4 năm 2021 – qua Google Books.
  96. ^ Carey, Thomas J.; Schmitt, Donald R. (2020). Roswell: The Ultimate Cold Case : Eyewitness Testimony and Evidence of Contact and the Cover-up. Red Wheel/Weiser. ISBN 978-1632651709. Lưu trữ bản gốc ngày 18 tháng 4 năm 2021. Truy cập ngày 18 tháng 4 năm 2021 – qua Google Books.
  97. ^ Klaver, Elizabeth (2012). Sites of Autopsy in Contemporary Culture. SUNY Press. ISBN 978-0791483428. Lưu trữ bản gốc ngày 18 tháng 4 năm 2021. Truy cập ngày 18 tháng 4 năm 2021 – qua Google Books.
  98. ^ “Star Trek: Deep Space Nine: "Little Green Men"/"The Sword Of Kahless". TV Club. 17 tháng 1 năm 2013. Lưu trữ bản gốc ngày 18 tháng 4 năm 2021. Truy cập ngày 18 tháng 4 năm 2021.
  99. ^ “Top 5 Roswell References in Movies and TV”. Entertainment.ie. 9 tháng 7 năm 2013. Lưu trữ bản gốc ngày 8 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 29 tháng 4 năm 2021.
  100. ^ “Albert Nimzicki: Two words, Mr. President: "Plausible deniability". moviequotedb.com. Lưu trữ bản gốc ngày 14 tháng 9 năm 2019. Truy cập ngày 24 tháng 3 năm 2022.
  101. ^ Carey, Thomas J.; Schmitt, Donald R. (2020). Roswell: The Ultimate Cold Case: Eyewitness Testimony and Evidence of Contact and the Cover-Up. Red Wheel/Weiser. ISBN 978-1632657640. Lưu trữ bản gốc ngày 18 tháng 4 năm 2021. Truy cập ngày 18 tháng 4 năm 2021 – qua Google Books.
  102. ^ “Futurama: "Roswell That Ends Well"/"Anthology Of Interest II". TV Club. 28 tháng 5 năm 2015. Lưu trữ bản gốc ngày 4 tháng 11 năm 2019. Truy cập ngày 18 tháng 4 năm 2021.
  103. ^ “How an Alien Autopsy Hoax Captured the World's Imagination for a Decade”. Time. Lưu trữ bản gốc ngày 18 tháng 4 năm 2021. Truy cập ngày 18 tháng 4 năm 2021.

Thư mục sửa

Đọc thêm sửa

Liên kết ngoài sửa