Thành viên:Tuan Ares/Nháp

Thất Đại Thánh là danh xưng của 7 con yêu tinh trong Tây du ký, gồm có:

─ Bình Thiên Đại Thánh Đại Thánh, Ngưu Ma Vương.

─ Phúc Hải Đại Thánh, Giao Ma Vương.

─ Hỗn Thiên Đại Thánh, Bằng Ma Vương.

─ Di Sơn Đại Thánh, Sư Đà Vương.

─ Thông Phong Đại Thánh, Di Hầu Vương.

─ Khu Thần Đại Thánh, Ngu Nhung Vương.

─ Tề Thiên Đại Thánh, Mỹ Hầu Vương.

Nguồn Gốc sửa

Sau sự kiện Tôn Ngộ Không đại náo Thiên Cung, Ngọc Hoàng Thượng đế không những không phạt, mà còn phong "Thánh" cho 7 huynh đệ kết nghĩa.

Sơ Yếu sửa

Bình Thiên Đại Thánh (Ngưu Ma Vương): Tức "Che trời", ý chỉ độ khổng lồ của thân thể Ngưu Ma Vương. Bản thân Ngưu Ma Vương là một con trâu tu luyện thành tinh, xuất hiện sau Long Hán sơ kiếp (Long - Phượng - Lân đại chiến), sau đó có được cơ duyên vào Tiệt Giáo, trở thành môn đồ kí danh của Thông Thiên Giáo Chủ, sau trở thành tọa kỵ của ông. Sống sót qua lượng kiếp thứ 2 - Vu Yêu Đại Chiến, cùng với kiếp thứ 3 - Phong Thần lượng kiếp, đến kiếp thứ 4 - Tây Du lượng kiếp thì được Thông Thiên Giáo Chủ cho phép tham gia kiếp này.

Phúc Hải Đại Thánh (Giao Ma Vương): Tức "Biển rộng", ý chỉ độ dài thân thể của Giao Ma Vương. Bản thể mang huyết mạch của Thần Long, dù không thuần khuyết, nhưng Giao Ma Vương rất lợi hại, đứng hàng đầu trong đám yêu tinh.

Hỗn Thiên Đại Thánh (Bằng Ma Vương): Ý chỉ mỗi lần Bằng Ma Vương giang cánh thì có thể khiến thiên hạ hỗn loạn. Bản thân Bằng Ma Vương là một con đại bàng, mang trong mình huyết mạch thượng cổ. Tốc độ của Bằng Ma Vương nhanh hơn cả Cân Đẩu Vân của Tôn Ngộ Không.

Di Sơn Đại Thánh (Sư Đà Vương): Tức "Dời núi", ý chỉ sức mạnh của Sư Đà Vương. Hắn xưng "Di Sơn Đại Thánh" vì hắn có thể dễ dàng di chuyển một ngọn núi. Bản thể là một con sư yêu tu thành tinh.

Thông Phong Đại Thánh (Mi Hầu Vương): Tức "Thông gió", ý chỉ sự linh hoạt và nhanh nhẹn của Mi Hầu Vương. Bản thân là một con hầu yêu, một trong ba chú khỉ trong Thất Đại Thánh. Có thần thông giống với Lục Nhĩ Mĩ Hầu, không có chuyện gì có thể thoát khỏi tai mắt Mi Hầu Vương, biết trước biết sau, am hiểu vạn vật.

Khu Thần Đại Thánh (Ngu Nhung Vương): Hai chữ "Khu Thần" có nghĩa bá khí vô biên, đến thần tiên cũng phải lui. Là "Đại Thánh" thần bí nhất. Bản thể là một con khỉ đầu chó tu luyện thành tinh. Nghe đồn gần như không có vị thần tiên nào dám động vào hắn. Xét về thực lực là người mạnh nhất trong Thất Đại Thánh.

Tề Thiên Đại Thánh (Mỹ Hầu Vương): Tề Thiên tức "To bằng trời", có thể chỉ gan của Tôn Đại Thánh to bằng trời. Là thạch hầu hấp thụ nhật nguyệt tinh hóa mà trưởng thành, sau theo học Bồ Đề lão tổ, được ông đặt cái tên "Tôn Ngộ Không"[1] và được ông truyền dạy nhiều cái hay. Sau bị trục xuất khỏi sư môn, Mĩ Hầu Vương đại náo Thiên Đình, dẫn đến bị Như Lai áp chế dưới Ngũ Hành Sơn 500 năm cho tới khi Đường Tăng tới cứu, rồi phụ trợ Đường Tăng đi Tây Thiên thỉnh kinh.

  1. ^ "Tôn" là khỉ, "Ngộ Không" ý chỉ ngộ tính của Mĩ Hầu Vương.