Thiệu Thiên là tên một phủ thuộc tỉnh Thanh Hóa, Việt Nam, từ thời Lê đến thời Nguyễn.

Từ năm 1435 thời Hậu Lê, Thiệu Thiên là một trong 6 phủ thuộc đạo Hải Tây.[1]

Năm 1466, là phủ thuộc Thừa tuyên Thanh Hóa.

Vào đầu thời Nguyễn, là một trong 4 phủ thuộc trấn Thanh Hoa, kiêm lý 4 huyện Thụy Nguyên (nay là huyện Thiệu Hóa và một phần huyện Thọ Xuân, một phần huyện Ngọc Lặc), Cẩm Thủy, Thạch Thành, Quảng Tế và quản hạt 4 huyện: Đông Sơn, Yên Định, Lôi Dương (một phần các huyện Thọ Xuân, Triệu SơnThường Xuân ngày nay), Vĩnh Lộc.[1] [ct 1]

Năm 1815, đời Gia Long, phủ Thiệu Thiên được đổi làm phủ Thiệu Hóa.

Chú thích sửa

  1. ^ a b Đào Duy Anh (2005). Đất nước Việt Nam qua các đời. Hà Nội: Nhà xuất bản Văn hóa Thông tin. tr. 193.

Ghi chú sửa

  1. ^ Quản hạt là quản lý trực tiếp, các huyện được quản hạt thì không có tri huyện, trong khi các huyện được kiêm lý thì vẫn có tri huyện.