Trần Sư Hiền (Chữ Nho: 陳師賢; ? – ?), là một tông thất hoàng gia Đại Việt thời nhà Trần trong lịch sử Việt Nam.

Trần Sư Hiền
陳師賢
Tôn thất hoàng gia Việt Nam
Thông tin chung
Hậu duệCon trai trưởng (không rõ tên)
Trần Nguyên Dận (陳元胤)[1]
Tên húy
Trần Sư Hiền[2]
Tước hiệuCung Chính vương (恭正王)
Triều đạiNhà Trần
Thân phụTrần Minh Tông (?)

Cuộc đời sửa

Không rõ thân thế của Trần Sư Hiền. Dựa trên tước phong Cung Chính vương của ông, thì có khả năng ông là con trai của vua Trần Minh Tông, do các Hoàng tử của Minh Tông đều mang tước vương có chữ Cung (恭).[a]

Mùa xuân, tháng 2 (âl) năm Ất Hợi (1395), trong đám tang của Thượng hoàng Nghệ Tông, Phủ quân ti Trần Nguyên Uyên cùng con trai thứ của Trần Sư Hiền là Trần Nguyên Dận bàn về Trần Nhật Chương (người từng mưu sát quyền thần Lê Quý Ly vào năm 1392).[3] Lê Quý Ly phát hiện Trần Nguyên Uyên mưu hại mình, liền giết hại Nguyên Uyên, Nguyên Dận cùng sĩ nhân Nguyễn Phù. Cung Chính vương Sư Hiền phải giả điếc mới thoát chết.[4]

Tháng 2 (âl) năm Canh Thìn (1400), Hồ Quý Ly (Lê Quý Ly) cướp ngôi nhà Trần, lập ra nhà Hồ.[5] Trần Sư Hiền không còn giữ tước vương, làm quan cho nhà Hồ đến chức Trung thư lệnh (zh).[6]

Tháng 2 (âl) năm Đinh Hợi (1407), quân đội nhà Hồ liên tiếp thất bại trước quân Minh. Thượng hoàng Hồ Quý Ly cùng vua Hồ Hán Thương bỏ chạy vào Tây Đô. Trung thư lệnh Trần Sư Hiền cùng công chúa Thiên Gia ngược dòng sông Cái đầu hàng quân Minh.[6]

Không rõ kết cục của Trần Sư Hiền.

Tham khảo sửa

Ghi chú sửa

  1. ^ Gồm Cung Tĩnh vương Trần Nguyên Trác, Cung Định vương Trần Phủ, Cung Mẫn vương Trần Nguyên Hú, Cung Giản vương Trần Nguyên Thạch, Cung Túc vương Trần Nguyên Dục, Cung Tín vương Trần Thiên Trạch, Cung Tuyên vương Trần Kính.

Chú thích sửa

  1. ^ Ngô Sĩ Liên (chủ biên), Đại Việt sử ký toàn thư, Bản kỷ, quyển 8, Trần kỷ.
  2. ^ Ngô Sĩ Liên (chủ biên), Đại Việt sử ký toàn thư, Bản kỷ, quyển 9, Trần kỷ.
  3. ^ Hoàng Văn Lâu (1998), tr. 183
  4. ^ Hoàng Văn Lâu (1998), tr. 188
  5. ^ Hoàng Văn Lâu (1998), tr. 199
  6. ^ a b Hoàng Văn Lâu (1998), tr. 216