Trung vương
trang định hướng Wikimedia
(Đổi hướng từ Trung Vương)
Trung Vương (chữ Hán: 忠王) là thụy hiệu hoặc tước hiệu của một số vị phiên vương, quận vương hoặc thân vương trong lịch sử khu vực Á Đông thời phong kiến.
Thụy hiệu
sửa- Đông Tấn Tiều Trung vương
- Bắc Ngụy Vũ Đô Trung Vương (hoặc Tần Trung Vương) Dương Nan Đương
- Tân La Huệ Trung Vương (truy tôn, thụy hiệu thật là Huệ Trung thái tử)
- Đường triều Bạt Xuyên Trung Vương Luận Cung Nhân (trước đó từng làm Tửu Tuyền Trung Công)
- Kim triều Tấn Trung Vương (hoặc Lương Trung Vương) Đồ Đan Cung
- Minh triều Thục Trung vương
- Minh triều Phúc Trung Vương (sau được truy tôn là Nghị Cung Đế và cải thụy thành Nghị Hiếu Đế)
- Thanh triều Hòa Thạc Duệ Trung thân vương Ái Tân Giác La Đa Nhĩ Cổn (còn có thụy hiệu khác là Nghĩa Đế)
- Thanh triều Thuận Thừa Trung quận vương Ái Tân Giác La Nặc La Bố
- Thanh triều Túc Trung thân vương Ái Tân Giác La Thiện Kỳ
- Thanh triều Hòa Thạc Cung Trung thân vương Ái Tân Giác La Dịch Hân
Tước hiệu
sửa- Trung Vương là tước hiệu của Đường Túc Tông khi chưa làm hoàng đế
- Trung Vương từng là tước hiệu của Vương Tông Bình, hoàng tử thứ 9 của Tiền Thục Cao Tổ Vương Kiến (sau cải phong làm Tiết Vương)
- Trung Vương từng là tước hiệu của Tống Độ Tông trước khi lên ngôi
- Trung Vương là tước hiệu của Mã Trát Nhi Đài đời nhà Nguyên, sau được truy phong làm Đức Vương
- Trung Vương Lý Tú Thành của quân Thái Bình Thiên Quốc