Áp lực
đại lượng vật lý
Bài viết này cần thêm chú thích nguồn gốc để kiểm chứng thông tin. |
Áp lực (ký hiệu: vector N hoặc F) là lực ép vuông góc lên một mặt hoặc một diện tích tiếp xúc của đối tượng chịu lực.
Định nghĩa
sửaÁp lực là lực ép tác động trên diện tích bề mặt của một vật theo phương vuông góc với bề mặt tiếp xúc. Lực ép vuông góc với diện tích bề mặt chịu lực. Theo nghĩa chung, cũng như khái niệm lực tổng quát, áp lực là đại lượng vector. Tuy nhiên vì đã xác định được phương (vuông góc với bề mặt chịu lực) và chiều (hướng vào mặt chịu lực) nên khi nói về áp lực, người ta có thể chỉ nói về độ lớn (cường độ).
Đơn vị đo lường của áp lực là: Newton(N)
Công thức tính áp lực
sửaVề mặt toán học:
Trong đó: Fa Áp lực
- Lực (Newton; kí hiệu N)
- Diện tích bề mặt
Đối với chất khí ta có thể sử dụng công thức sau:
Trong đó:
- là áp suất,
- là lực ép lên diện tích chịu lực,
- là diện tích chịu lực.
- chuyển đổi
- 1kg = 10 N
Xem thêm
sửaTham khảo
sửaWikimedia Commons có thêm hình ảnh và phương tiện truyền tải về Áp lực. |