Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Trận Pelagonia”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Cheers!-bot (thảo luận | đóng góp)
n clean up, replaced: , → , (6), . → . (5)
n clean up, replaced: rằng rằng → rằng using AWB
Dòng 19:
'''Trận Pelagonia''' đã diễn ra vào tháng 9 năm 1259, giữa [[Đế chế Nicaea]] và liên quân của [[Lãnh địa Bá vương Epirus]], [[Vương quốc Sicilia|Sicilia]] và [[Công quốc Achaea]]. Đây là một sự kiện quyết định trong lịch sử Trung Cận Đông, khẳng định thắng lợi cuộc tái chiếm Constantinopolis của quân Nicaea và sự kết thúc của [[đế quốc La Tinh|đế chế Latinh]] năm 1261, đồng thời đánh dấu sự phục hồi của Đông La Mã-Hy Lạp.
 
Vị trí chính xác của trận giao tranh vẫn còn chưa được xác định rõ ràng. Trận chiến đã được gọi là trận Kastoria <ref>Greco-Latin relations on the eve of the Byzantine restoration: the Battle of Pelagonia Page 136, by Deno John Geanakoplos, Dumbarton Oaks Papers 7 (1953)</ref><ref>Speculum, Volume 29 By Mediaeval Academy of America - Page 801 (1954)</ref> vì theo 3 nguồn Đông La Mã(Pachymeres, George Akropolites, Gregoras) nói rằng rằng các trại quân Epirusc đã tấn công <ref>Proceedings of the 21st International Congress of Byzantine Studies, London Page 370 ISBN 0-7546-5740-X</ref> từ một vị trí được gọi là Rừng Boril (Βορίλλα λόγγος) <ref>George Akropolites: the history. By R. J. Macrides Page 363 (2007)</ref> Tuy nhiên, kể từ khi trận chiến bao gồm cả một cuộc bao vây Prilep, nên được gọi thường xuyên được gọi là trận chiến Pelagonia.
 
Hoàng đế [[Theodore II Laskaris]] qua đời năm 1258 và được thừa kế bởi [[John IV Laskaris]] còn nhỏ, được nhiếp chính bởi [[Michael Palaiologos VIII]], người sau này đã khôi phục lại đế chế Đông La Mã và giành lại tất cả các lãnh thổ trước khi có [[cuộc Thập tự chinh thứ tư]]. Năm 1259, [[William II Villehardouin]] kết hôn với Anna Komnena Doukaina (còn được gọi là Agnes), con gái của Michael II Epirus, củng cố sự liên minh giữa [[Lãnh địa Bá vương Epirus]] và Achaea để chống lại Nicaea. Họ cũng liên minh với [[Manfred của Sicilia]], người đã gửi tới 400 hiệp sĩ.<ref>Ostrogorsky, George, ''History of the Byzantine State'', (Rutgers University Press, 1969), 447-448.</ref>