Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Thảo luận Bản mẫu:Thảo luận Bạn có biết”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Đã lùi lại sửa đổi 10561472 của 123.22.174.254 (Thảo luận)
 
Dòng 5:
Thay vì ...'''{{PAGENAME}}''' lên [[Trang Chính]]... Bản thân nó thì không thể ''tự lên'' được. :). Cheers!
: Đồng ý với bạn.--[[Thành viên:Ma2nschaft|Mannschaft]] <sup>([[Thảo luận Thành viên:Ma2nschaft|thảo luận]])</sup> 09:12, ngày 4 tháng 4 năm 2011 (UTC)
 
== GIẢI PHÁP HÒA BÌNH NHƠN NGHĨA ==
 
GIẢI PHÁP "HÒA BÌNH NHƠN NGHĨA 4 NĂM"
(trích trong quyển Đôi Liễn: Ngọc Hư Cung)
 
● GIẢI PHÁP HÒA BÌNH NHƠN NGHĨA
CỦA CHƠN ĐẠO CAO ĐÀI TÒA THÁNH TÂY NINH
Ngày giờ kia Quốc-Gia Việt-Nam sẽ thâu-phục thiên-hạ với một tinh-thần đạo-đức. Ấy vậy, cái tu-chỉnh về tinh-thần đạo-đức là một điều tối-yếu tối-trọng hơn hết.
Dầu cho đấu tranh để lập quyền sống của mình, ít nữa phải có Nhơn-Đạo đặng giúp mạng sống của người, chớ đừng bảo vệ mạng sống của mình để chiếm đoạt mạng sống của kẻ khác, tấn tuồng ấy chỉ nói là quả kiếp mà thôi, nền Chánh-Giáo Cao Đài cốt-yếu làm thế nào đừng cho họ cướp sống lẫn nhau mà an-ủi với nhau ấy là chí hướng của Đạo đó vậy. Cái chánh-nghĩa của Hiệp-Chúng-Quốc ngày nay thiên-hạ đều ngó thấy trên con đường duy nhứt phải đi, và con đường ấy có thể tạo hạnh-phúc cho nhơn-loại, phải có sự hiệp một cùng nhau không còn tranh quyền lợi giai cấp, họ sẽ đi đến một cảnh hòa-bình trong bác-ái, trong công-chánh.
Ấy vậy, thuyết đại-đồng thế-giới trong buổi nầy, Chơn Đạo Cao-Đài cốt-yếu để làm cho loài người biết mình do một nguyên-căn linh-hoạt sản-xuất chung nhau, biết nhìn nhau là anh em đồng một căn-nguyên mà đến. Từ cổ chí kim các Tôn-giáo tìm đủ mọi phương làm cho loài người thức tỉnh tinh-thần, biết nhìn nhau là cốt nhục. Hại thay ! loài người chẳng biết nhìn chơn-lý của Đạo, những luống mơ hồ, Đức Di Lạc buộc lòng phải đến tạo nền Đạo Cao-Đài, chủ-trương cho loài người một đại-nghiệp, hiệp một hoàn cảnh, chung sống nhau một tinh-thần, một căn-bản, quy tựu cho toàn sắc dân, hầu bảo trọng cái sống của nhau, sớt ngọt chia bùi, bảo tồn nhau cho qua sự khảo đảo đau-đớn nơi khổ cảnh nầy từ trước.
Muốn đoạt cho được mục đích ấy, duy lấy đạo-đức tinh-thần, muốn kỉnh nhau, hòa nhau nhìn nhau là ruột thịt, mà thấy nhà bạn mình có nhiều của lại ganh-ghét, đứa nầy dành của đứa kia, lại thêm đứa thứ ba đứng ở bên ngoài xúi bậy; dục loạn tương tranh, hỏi vậy có hòa được chăng ? Nếu còn giành ăn, ở, mặc, sang, giàu, cao-trọng thì không thể nào đi đến đại-đồng tâm-lý được.
Cái hiện tượng của chúng ta đã thấy trước mắt, nước nào tìm phương-pháp đại đồng thế-giới mà chẳng biết hiệp tâm-lý làm một, thì chỉ là chánh-sách vô hiệu-nghiệm đó thôi.
Vì cớ, Đức Di Lạc đến tạo một Đại gia đình nầy có một ý-nghĩa tối-cao tối-trọng, là muốn thế nào, dầu nam hay nữ thương-yêu mực thước hiệp tâm-lý cả loài người mà tạo thành khuôn mẫu, một thế-hệ mà gây tình anh em cốt nhục, vừa thi hài, vừa trí thức tinh-thần mà chung sống cùng nhau.
Thoảng ngày kia anh em biết thương yêu nhau như ruột thịt, toàn quốc-dân Việt-nam hiệp một, thì hột giống đại-đồng thế-giới mới mong gieo-rắc khắp nơi, gầy dựng tạo thành nền móng vĩnh-cửu, bằng chẳng thì các phương-pháp khác chỉ sẽ là vô ý-thức mà thôi.
Chúng ta đã có Văn-Hiến, đã có phong-hóa, có đạo-đức, cả nền Chánh-trị vững chắc của Tổ-Tiên lưu lại 4.000 năm, không cần xin ai hay nhờ ai nữa, trước kia làm thế nào bây giờ cũng lập y nguyên lại như thế ấy.
Muốn cho vùng biển Đông được Hòa Bình, cần có giải pháp sau đây:
Đặc biệt hơn quyền đời, những vị lãnh đạo tinh thần tôn giáo suốt cả một kiếp người, để chuẩn bị khi không còn đủ sức phụng sự đạo nghiệp mới chơn truyền cho người kế chí.
Quyền đời thì khác hơn, cứ luân phiên thay nhau kế thừa mỗi một nhiệm kỳ là 4 năm; vị nào phụng sự cho dân đắc lực thì được dân công cử thêm một nhiệm kỳ thứ hai nữa.
Chúng ta hãy vui mừng, mạnh dạn “mượn thế đặng toan phương giác thế”, mà tận dụng cái định mức thời gian 4 năm nhậm chức cầm quyền, nhiệm kỳ mới của các nhà lãnh tụ khối ASEAN và 4 bậc đàn anh kết nghĩa với hiệp hội cộng đồng ASEAN là: Trung quốc, Hàn quốc và Nhật vùng Châu Á Thái Bình Dương. Thứ tư là Mỹ - Châu Âu.
Với tư cách hiệp hội ASEAN phải bám chặc Liên Hiệp Quốc và lấy tinh thần của toàn thể nhơn loại trên toàn cầu làm gốc, bằng giải pháp Bảo Sanh NHƠN NGHĨA đại đồng, trong pháp thương yêu và quyền công chánh.
Mùa xuân năm 1995 Đức Phật Chuẩn Đề Bồ Tát có nhắc đến trận Vạn Tiên rồi cho Thân Công Báo biết câu hỏi thứ 2 trong 5 câu mà ông đã cho phép hỏi những gì không hiểu: “Trận Vạn Tiên xảy ra ở biển Đông Thái Bình Dương, thế chiến thứ ba kỳ nầy Nguyên Tử Khí phải nổ, nổ đặng cho các chư Thánh phục nguyên Thánh thể trở lại chớ! Mà con biết Nguyên Tử Khí tại mặt thế gian nầy là gì không?
- Thưa ông, nếu Nguyên Tử Khí nổ thì còn gì sự sống trên mặt địa cầu nầy?
Ông rầy: “Nguyên Tử Khí thuộc thổ là ba cái tánh chất nhơn đạo của con người là: trung, hiếu, nghĩa. Ba bửu pháp đó hiệp một là vị Thánh sống cứu thế kỳ ba, các Đấng ấy chế ngự võ khí tối tân dành để giết người bằng “trí tài mưu lược” đặng thu phục nhân tâm, chỉ vì biết thương người mà tìm đủ phương cách bảo tồn sang mạng cho người. Nói đại thế chiến nghe dữ lắm chớ đến màn ba tới đây không có chết ai đâu mà sợ !”
HỢP HỘI ASEAN LẦN THỨ I.
1/- “Thiên thời địa lợi đôi điều sẵn, chỉ có hòa nhân mới hiệp quần”. Do vậy, với tư thế chủ động chúng ta tạo ra những điều kiện thuận lợi hợp riêng nội bộ ASEAN, để bảo mật và tự định chọn một trong những giải pháp hòa bình của mỗi nước trong khối, không ngoài khuôn luật thương yêu; công bằng; dân chủ; văn minh, không sử dụng võ khí chiến lượt mà bằng giải pháp (thứ 2) hòa bình thương nghị (của Mác – Lênin) trên tinh thần thi hành Nhơn Nghĩa mang tính phổ biến khách quan.
- 10 nước anh em, có dịp ngồi xích lại gần nhau hơn để tạo thành một lực lượng năng động; sáng tạo đủ chiến thắng đặng trở mặt ra với tinh thần cường liệt Bảo Sanh NHƠN NGHĨA bất chiến tự nhiên thành, đem lại hòa bình hạnh phúc cho nhơn loại. Ngày giờ nào 10 nước ASEAN hiệp đồng tâm thành một khối chủ nghĩa thương yêu, thì không còn có một lực lượng nào, một thế lực nào thúc phược tinh thần đạo đức của ASEAN đặng! ASEAN đã sẵn có một tinh thần Nhơn Nghĩa, nó còn mạnh hơn cả nguyên tử khí nữa kìa.
Qua bài phát biểu của Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng Nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam 2012, đã nêu lên một tinh thần Trung với nước; hiếu với đảng; nghĩa với dân tộc. Được trích ra cái tâm huyết xây dựng sâu sắc của Người, không phân biệt chủng tộc, đảng phái, tôn giáo… chúng ta lấy tinh thần đại nghĩa đó đem áp dụng riêng cho khối ASEAN và chung cho các nước trên toàn thế giới, xem nhau như anh em ruột thịt, thì mặt trận đấu trí vùng biển Đông với giải pháp “Hòa Bình Nhơn Nghĩa 4 năm”, Việt Nam sẽ được thế giới vinh danh trên trường quốc tế: “Điều quan trọng có ý nghĩa quyết định là: tất cả chúng ta, từ trên xuống dưới, đều phải có quyết tâm rất lớn, có sự thống nhất rất cao, có biện pháp thực hiện quyết liệt, khả thi, chỉ đạo chặt chẽ với một phương pháp tư duy đúng đắn, tỉnh táo, bình tĩnh, không cực đoan, không để các thế lực xấu lợi dụng, xuyên tạc, kích động, phá hoại. Có những việc không thể chỉ làm một lần là xong. Ngược lại, phải làm rất kiên trì, bền bỉ; làm thường xuyên, liên tục; làm đi làm lại nhiều lần như đánh răng, rửa mặt hằng ngày. Có khi giải quyết xong vấn đề này lại nảy sinh vấn đề khác, làm được việc này lại xuất hiện việc khác. Nếu không xác định như vậy thì mỗi khi thấy có sự việc tiêu cực trong Đảng dễ mất bình tĩnh, nảy sinh tư tưởng bi quan, hoài nghi, hoặc mất niềm tin, phủ nhận mọi sự cố gắng và kết quả chung”.
- Chúng ta không xử dụng võ khí chiến lược giết người, để làm phương sống trên mặt trận hình thức “thiếu nhi” ấy nữa đã lỗi thời quá rồi. Để phù hợp với kỷ nguyên 21 trên mặt trận trí thức mà toàn thể nhơn loại đã “trưởng thành” và đang khác vọng một hòa bình không có chiến tranh, trong tình thương yêu công bằng vĩnh cửu trường tồn. Biết nhìn nhau là anh em cốt nhục lấy chữ hòa làm tôn chỉ, đừng tương tàn, tránh xa chiến tranh, diệt tận chiến tranh, hãy xích lại gần nhau cộng yêu hòa ái thì thiên đàng tại thế ở trong tầm tay của chúng ta không xa lắm!
Khối ASEAN sẽ làm được! ASEAN sẽ làm gương cho các tổ chức quốc tế trên toàn thế giới, tiên phong bằng giải pháp Bảo sanh “Hòa Bình Nhơn Nghĩa thương yêu” để đánh đổi “Hòa Bình Võ Khí chiến tranh”, làm cơ quan chuyển thế phục sinh lại một thế giới thái bình hạnh phúc.
HỢP HỘI ASEAN LẦN THỨ II.
2/- Khi ASEAN đã có giải pháp Hòa bình rồi, mới định ngày triệu tập mở cuộc hợp lần II, lần nầy mời 3 anh láng giềng Trung Quốc, Hàn quốc và Nhật Bản (A+3) vào cuộc. ASEAN nêu ra giải pháp “Hòa Bình Nhơn Nghĩa 4 năm” của mình, phải lấy trí đặng thu phục nhân tâm, quan trọng nhứt là kể từ lúc nầy tinh thần đại nghĩa bất bại của ASEAN không hề nao núng; khó khăn không nản, không khó không nên. Hy sinh cái nhỏ cái riêng tư mỗi nước vì cái lớn chung nhất ASEAN nhân rộng ra toàn thế giới, trước mặt sau lưng đồng một mực, đề phòng kẻ xấu lợi dụng thủ thuật chia để trị; họ dục loạn từ trong ra ngoài, rồi từ ngoài vào trong, để đạt cho được cái tham vọng của họ muốn, giữ vững lập trường kiên định không ngã lòng thối chí. Giải pháp “Hòa Bình Nhơn Nghĩa 4 năm”, cư xử cũng như anh em ruột thịt trong nhà, cho nên có 4 ý như sau:
BƯỚC NHẢY CỤC BỘ.
a- Trong nhiệm kỳ 4 năm (2013-2017) tới đây, các bên ký hứa việc tranh chấp mấy hòn đảo (của cải vật chất riêng tư, nó cũng là ngòi nổ chiến tranh) tạm gác lại, để xoa dịu cơn sốt tham vọng của đối phương. Trãi qua một thời gian thân thiện rồi tùy cơ ứng biến, lúc ấy mới nhắc luật nầy (DOC) luật nọ (COC), hoặc sau 4 năm khi sự thương yêu đã đến lúc chín mùi anh em chúng ta bàn tiếp…
+ Lấy thí điểm 4 năm cũng là thời gian để ASEAN và Trung quốc; Hàn quốc và Nhật Bản có cơ hội cọ xát để phát tiết tình yêu thương nồng nàn chơn thật, tương ái tương thân, chia sẽ và yên ủi hơn trước kia, hể thương thì dễ lắm; còn ghét khó trăm bề. Khối ASEAN phải chủ động trên mặt trận trí thức thương yêu thi hành nhơn nghĩa, hướng tới dân giàu nước mạnh, công bằng, dân chủ, văn minh, làm chiếc cầu nhơn nghĩa ngày càng sâu sắc hơn chuẩn bị cho nhiệm kỳ kế tiếp…
+ Với Mỹ, ASEAN phải đủ “khôn ngoan sáng suốt là kho chí bửu” còn ngoài ra là của bỏ là đồ vô giá. Bằng giải pháp “Hòa bình Nhơn Nghĩa 4 năm”, cũng là phương làm nền móng giúp cho Mỹ trở thành một ông anh ôn hòa hiền đức dễ thương ra tay nghĩa hiệp bảo vệ một đàn em vừa mới trưởng thành nơi vùng biển Đông Nam Châu á, được trên thuận dưới hòa.
b- Không tác động để tạo ra chiến tranh; không tin với nước nào cố gây ra chiến tranh.
c- Không xử dụng võ khí chiến lược; ỷ mạnh hiếp yếu, giàu hiếp nghèo… mà phải bằng nghĩa cử cao thượng đấu trí thắng với danh Nhơn Nghĩa, mới đáng mặt anh hùng tuấn kiệt trong thời buổi khoa học văn minh hiện đại ngày nay.
d- Trên thế giới nầy, Nước nào thực hành hai chữ Nhơn Nghĩa cho ra thiệt tướng, thu phục tâm lý của Nhơn sanh vào khuôn pháp thương yêu và quyền công chánh, hiệp lại làm một được. Thì ngôi vị trời tại thế của nước đó chắc hẳn vậy.
3/- Nếu Trung quốc không đồng tình giải pháp “Hòa Bình Nhơn Nghĩa 4 năm” nầy, thì Khối ASEAN cử đại diện nước nào có tình sâu nghĩa nặng với Trung quốc (A+1), đến hội ý kín và bổ sung thêm với cấp lãnh đạo của Trung quốc về giải pháp Hòa Bình Nhơn Nghĩa 4 năm, cho ông anh khó tính hiểu rõ hơn! Giải pháp nầy nhằm mục đích “xoa dịu tình thế”, “hòa hưỡn như mèo vờn chuột” làm giảm khí lực; uy tín của Hoa Kỳ 4 năm tới đây trên vùng biển Đông Châu Á. Cũng như vợ chồng xin ly dị phải năm lần bảy lượt hòa giải, nhưng đừng buộc ly thân, cha mẹ (lãnh tụ một nước) nào không thương con (thương dân); nở lòng nào để cho đàn con côi cúc giữa chợ đời khốn khó. Thời gian qua đi, nếu còn muốn ly hôn tòa án mới chấp đơn thụ lý…
Hy vọng, ông anh láng giềng Trung quốc sẽ thấu tình đạt ý. Thì với giải pháp “Hòa Bình Nhơn Nghĩa 4 năm”, không lạ gì với người Trung Hoa thời chiến quốc, Thánh Mạnh Tử ông tổ của giống dân tài ba thao lược ấy đã đưa ra thuyết Nhơn nghĩa mà thu tâm thiên hạ, đem lại thái bình tự trị cho nước Trung Hoa thời bấy giờ.
- Về mặt đối nội, Trung quốc sẽ được các chủng tộc trên thế giới tôn tặng tinh thần trọng nghĩa đồng sanh, xứng là một ông anh cả vùng Châu Á nhân từ độ lượng.
- Còn về phần đối ngoại, lần đầu tiên trên thế giới: ASEAN và Trung Quốc đã thắng Mỹ trên mặt trận trí binh bằng giải pháp “Hòa Bình Nhơn Nghĩa 4 năm” tại vùng biển Đông, trăm năm hiếm có, đáng mặt lắm đó chớ! Dẫn đầu thế giới trên mặt trận trí binh hòa bình nhơn nghĩa của đệ tam thế chiến, đã vô hiệu hóa võ khí chiến lược tối tân hiện đại của Hoa kỳ duy chỉ có một chữ thương mà thôi. Thế thì cuộc trở lại vùng biển Đông của Mỹ phải thầm tâm phục khẩu phục mà thương yêu, trên tinh thần đạo đức nhơn nghĩa của vùng Thánh địa Châu Á Thái Bình Dương.
HỢP HỘI ASEAN LẦN THỨ III.
4/- Dầu Trung Quốc có đồng ý hay không, tin chắc ASEAN cũng được đại đa số những vị lãnh tụ tinh thần đời và đạo trên thế giới ủng hộ, vinh danh, tán thưởng; cùng toàn thể nhơn loại trên hoàn cầu thấy được một tia sáng khác vọng nơi vùng trời biển Đông, có khả năng xua tan võ khí chiến tranh đem lại hòa bình hạnh phúc cho kỷ nguyên hiện đại nầy. Bằng giải pháp, không hao binh tổn tướng, không rớt một giọt máu, cũng không tốn công phí sức, ngồi một chỗ mà dời non lấp bể; đảo hải vi sơn, lấy tình yêu thương để lập đài vinh dự. Cái yếu trọng của giải pháp Bảo sanh “Hòa Bình Nhơn Nghĩa 4 năm” là phương chánh trị ép nhơn sanh đặng thức lương tâm tùng bổn thiện chớ chẳng có chi là lạ.
Tổ chức hợp hội ASEAN lần thứ III cuối cùng nầy, mời Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc và đủ mặt những lãnh tụ đại diện của các nước như: Mỹ, Trung Quốc, Hàn quốc và Nhật Bản…. Thay mặt khối ASEAN, Ngài Chủ Tịch công bố kết quả giải pháp “Hòa Bình Nhơn Nghĩa 4 năm” cho toàn thể hội nghị vui mừng. Đa số thắng thiểu số, nếu anh Trung quốc không đồng ý thì lẽ đương nhiên, “đến ngày giờ nhơn sanh thấy điều trọng yếu ấy buộc hiệp thì phải hiệp, bằng không chịu hiệp thì tự họ đào thảy lấy họ”. Hòa bình hay chiến tranh, sống hay chết… của các dân tộc trên vùng biển Đông đang chờ lòng từ tâm bác ái của các nguyên thủ quốc gia định vận mạng cho họ vậy. Mong rằng những bậc Thánh hiền đang cầm quyền trị thế có giải pháp ưu nhân ái vật, cải thiện dân sinh, làm cho đại đồng thiên hạ.
Trước khi kết thúc cuộc hợp trọng đại nầy, yêu cầu cả thảy những vị đại diện các nước trong khối ASEAN và lãnh tụ các đàn anh: Mỹ; Trung quốc; Hàn quốc, Nhật bản…và cuối cùng là vị giám khảo làm nhân chứng sống thương yêu và công bằng của khối ASEAN và các nước có liên quan, đồng ký tên vào hiệp ước “Hòa Bình Nhơn Nghĩa 4 năm”, là Ngài Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc xác nhận thành công tốt đẹp.
● Mặt trận hình thức đã bày rõ trên vùng biển Đông, cũng là lúc đến điểm nút chín mùi đầu năm 2013. Khối ASEAN phải có giải pháp hòa bình để tự chủ; quyết đoán; thực hiện bước nhảy. Dầu không thực hiện được bước nhảy toàn bộ, nhưng ít ra cũng phải có giải pháp bước nhảy cục bộ. Nhứt là Việt Nam vừa mới lãnh một nhiệm vụ cao trọng khó khăn là chủ tịch Khối ASEAN, nếu ASEAN không có giải pháp để thực hiện bước nhảy định hướng đi cho mình, thì tự nhiên bên đối kháng họ hùng hổ chiếm lĩnh địa hình, bằng bước nhảy toàn bộ cũng với giải pháp “Hòa Bình Võ Lực 4 năm”. Vậy thử hỏi người bị khống chế là ai? Còn gì ASEAN đáng mặt anh hùng “Khổng – Mạnh” của thế giới vùng biển Đông Nam Châu Á Thái Bình Dương! Nếu không áp dụng mặt trận trí thức tinh thần trong thời buổi hiện đại khoa học Nguyên Tử Khí, thì hậu quả thế chiến kỳ ba rất tàn khóc cho nhơn loại không còn cách nào cứu chửa.
Định hướng Hòa Bình hạnh phúc, công bằng, dân chủ, văn minh của khối ASEAN bằng “Giải pháp Hòa Bình 4 năm” là bước nhảy cục bộ (2013-2017) trong những bước nhảy cục bộ tiếp theo... Hãy áp dụng thử đi coi có kết quả không thì biết! Cái tinh thần nhơn nghĩa của “Thế Chiến” Thứ Ba phải lấy nhu thắng cương, lấy hiền đối với dữ, lấy chánh trừ tà, lấy lòng quãng đại xóa bỏ tâm lý hẹp hòi, ấy là đường thương huệ kiếm (bằng nhiều cách để thương). Coi vậy, tuy hiền mà dữ, yếu mà mạnh; nhỏ nhoi mà quyền thế, nhịn nhục mà trừng phạt, trong pháp quyền thương yêu và công bằng bảo sanh nhơn nghĩa tiến đến đại đồng nhơn loại.
“Giờ phút nào chúng ta ngó thấy trước mắt chúng ta một người bạn thiệt-thòi ngu-dốt, ít-oi bị một người khôn hơn, mạnh-mẽ hơn hiếp đáp, lại có một người đứng gần bên kẻ ấy mà nói với người kia rằng : Em tôi khờ-khạo dốt-nát, ông thì thông-minh sáng-suốt không nên hiếp nó chi, ông cứ ăn hiếp tôi đây, tôi có thể đối thủ lại với ông.
Hoặc có một người bạn thiệt-thà yếu-đuối bị một kẻ mạnh-mẽ oai-quyền hiếp-đáp thì lại có một người đứng gần bên kẻ ấy nói : Em tôi yếu-ớt bạc-nhược không thể gì đương đầu với người, nếu người muốn ra mặt anh-hùng với người này, thì đương đầu với tôi, tôi có đủ sức đương đầu với người, đem cân công-lý chỉnh đối sự bất công của đời mà ai làm đặng, tức là làm trọn phận-sự đối với đời đó vậy.
Nếu các bạn thấy mình đặng mạnh-mẽ hơn người em người bạn của mình, tức nhiên Đức Di Lạc định cho cái mạnh của ta, để đặng gánh vác sự nặng nề cho em cho bạn. Nếu chúng ta thấy trong đầu óc của chúng ta có khôn hơn em ta, cái khôn của chúng ta ấy là Đức Chí-Tôn ban cho để bênh-vực sự dại-dột của nó, nếu chúng ta thấy chúng ta sống trong vinh-hiển, thì chúng ta nói rằng Đức Ngài ban cho sự vinh-hiển không phải để dành riêng cho ta hưởng, mà ta có phận-sự đem cái cái sang trọng vinh-hiển ấy chia cho cả toàn thể em, bạn của ta ; lẽ sống của chúng ta là lẽ sống của toàn thể, lẽ sống của chúng ta là để lau giọt nước mắt của kẻ khổ não, lẽ sống của chúng ta là nắm cho chắc Bình-Cam-Lồ-Thủy của Ngài chan rưới cho đồng đều đặng hưởng”.
 
Tây Ninh, ngày 29-12 Nhâm Thìn (DL:09-02-2013).
- Đồ Phi -
Quay lại trang “Thảo luận Bạn có biết”.