Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Siêu khuyển thần thông”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Addbot (thảo luận | đóng góp)
n Bot: Di chuyển 10 liên kết ngôn ngữ đến Wikidata tại d:q609170 Addbot
TuHan-Bot (thảo luận | đóng góp)
n Robot: Sửa đổi hướng
Dòng 3:
| image = TruongGiangthathao.jpg
| caption = Áp phích chính thức
| director = [[Châu Tinh Trì|Chu Tinh Trì]]
| producer = [[Châu Tinh Trì|Chu Tinh Trì]]
| writer = [[Châu Tinh Trì|Chu Tinh Trì]]
| narrator =
| starring = [[Châu Tinh Trì|Chu Tinh Trì]]<br />[[Từ Kiều]]<br />[[Trương Vũ Ỷ]]<br />[[Trần Quốc Khôn]]<br />[[Lâm Tử Thông]]
| music =
| cinematography =
Dòng 16:
| runtime = 89 phút
| country = {{flagicon|Hong Kong}} [[Hồng Kông]]
| language = [[Tiếng Quảng Đông]]<br />[[Quan thoại|Tiếng Quan Thoại]]
| budget = khoảng $20 triệu USD
| preceded_by =
Dòng 24:
| imdb_id = 0940709
}}
'''''Siêu khuyển thần thông''''' hay '''''Trường Giang số bảy''''', '''''Trường Giang thất hiệu''''' ([[Chữ Hán|Hán tự]]: 長江七號, [[Bính âm Hán ngữ|Bính âm]]: Cháng Jiāng qī hào; Hán Việt: ''Trường Giang thất hiệu'') là một bộ phim Hồng Kông ra mắt năm [[2008]]. Phim thuộc thể loại khoa học viễn tưởng hài hước, do [[Châu Tinh Trì|Chu Tinh Trì]] làm đạo diễn, viết kịch bản kiêm nhà sản xuất.
 
Phim có tên tiếng Anh là '''CJ7'''.
Dòng 32:
Câu truyện phim xoay quanh những sinh hoạt vật chất và tinh thần của một cậu học sinh bảy tuổi, tên Chu Tiểu Địch (Từ Kiều). Cậu là một người nghịch ngợm, cứng đầu, tinh quái nhưng giàu tình cảm. Cậu là con của ông Chu (Châu Tinh Trì), một người thợ hồ nghèo khổ làm việc không nghỉ trong một công ty xây dựng. Ông Chu là người ít học, tính tình chất phác, ông chỉ biết dạy con: "tuy chúng ta nghèo", nhưng "không được đánh nhau", "không được nói dối", "cái gì không phải của mình thì không được lấy"...
 
Tuy rất nghèo, nhưng ông Chu vẫn cố gắng cho con học trường điểm, chung với các học sinh giàu có khác. Tại đây, do hoàn cảnh nên Tiểu Địch thường bị một nhóm bạn bắt nạt, khinh thường. Cậu thường bị thầy giáo chủ nhiệm (Lý Thượng Chính) la vì tính khí của mình. Tiểu Địch tuy vậy không hề mặc cảm, cậu chỉ ước mơ những món đồ chơi mà bọn bạn bè thường mang lên lớp để khoe, nhất là một [[chó|con chó]] đồ chơi gọi tên là "[[Trường Giang]] nhất hiệu".
 
Một hôm ông Chu dẫn con vào [[siêu thị]] tham quan, Tiểu Địch thấy món đồ chơi "Trường Giang nhất hiệu" đó, đòi mua cho bằng được. Ông Chu không có tiền, mắng con, làm 2 cha con giận nhau. Sau đó tình cờ có một cô giáo xinh đẹp đến hoà giải. Cô giáo này họ Viên (Trương Vũ Ỷ), vốn rất thương Tiểu Địch và quan tâm đến hoàn cảnh của cậu bé. Chiều hôm đó, như thường lệ, ông Chu ra bãi rác để nhặt đồ, ông nhặt được một món đồ chơi như quả bóng, mà không biết đó là một quả [[trứng]] chưa nở của một loài vật [[ngoài hành tinh]]. Ông đem về cho Tiểu Địch, và cậu bé trong lúc nghịch ngợm đã khám phá ra bí mật của quả trứng. Quả trứng nở, cậu đặt cho nó tên "Trường Giang thất hiệu". Con vật này có một năng lực đặc biệt là biến những vật hư hại trở lại trạng thái như cũ, đầu tiên là một quả táo hỏng, rồi chiếc quạt hư... khiến Tiểu Địch tưởng nó sở hữu nhiều phép mầu. Trong đêm, Tiểu Địch mơ thấy con vật giúp mình đủ mọi chuyện trong học tập: một đôi giày có lò xo cho môn nhảy cao, một cặp mắt kiếng có [[vệ tinh]] tí hon để copy bài cho những giờ thi...
Dòng 42:
Trong thời gian Tiểu Địch ở với cô Viên, ông Chu bị một [[tai nạn lao động]] khi đang xây dựng trên cao và qua đời. Hai cô trò biết tin, cùng khóc. Đêm đó, Tiểu Địch khóc rất nhiều vì nhớ cha và cảm thấy hối hận vì đã không nghe lời người cha tuy ít học, nghèo khổ, nhưng vất vả hết sức để mong con nên người. Cùng lúc, con vật "Trường Giang thất hiệu" mở được cái túi nhốt và dùng phép thuật biến ông Chu trở lại thành người khoẻ mạnh, ngay trong [[bệnh viện]]. Ông Chu quay về, cả ông, Tiểu Địch và cô Viên đều chẳng hiểu tại sao người chết sống lại. Trong khi con "Trường Giang thất hiệu" chết sau đó ít lâu vì kiệt sức. Cái chết của "Trường Giang thất hiệu" làm Tiểu Địch rất buồn, nhưng cũng làm cho cậu chuyên tâm vào học hành.
 
Đoạn kết phim diễn ra trong một khung cảnh yên bình. Trên bãi cỏ, ông Chu tặng [[hoa]] cho cô Viên, tỏ tình và bị từ chối vì ăn nói quá vô duyên. Còn Chu Tiểu Địch nằm ngắm trời mây, trong lúc đang nghĩ về "Trường Giang thất hiệu", con vật dễ thương, đầy tình cảm đến từ hành tinh khác, thì một chiếc [[vật thể bay không xác định|đĩa bay]] đáp xuống. Phim chấm dứt vào lúc một điều kỳ diệu xảy đến...
 
{{endspoiler}}