Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Bắc Chu”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Addbot (thảo luận | đóng góp)
n Bot: Di chuyển 12 liên kết ngôn ngữ đến Wikidata tại d:q551067 Addbot
TuHan-Bot (thảo luận | đóng góp)
n Robot: Sửa đổi hướng
Dòng 2:
[[Tập tin:Northern and Southern Dynasties 560 CE.png|phải|nhỏ|Năm 560<br />{{legend|#B55A5A|Trần}} {{legend|#5389BA|Bắc Tề}} {{legend|#52BDE7|Bắc Chu.}} {{legend|#E898BE|Tây Lương.}}]]
 
'''Bắc Chu''' ([[tiếng Trung Quốc|tiếng Trung]]: 北周) là triều đại tiếp theo [[tây Ngụy|nhà Tây Ngụy]], có chủ quyền đối với miền Bắc [[Trung Quốc]] từ năm [[557]] tới năm [[581]]. Triều đại kế tiếp triều đại này là [[nhà Tùy]].
 
Cơ sở quyền lực của nhà Bắc Chu được [[Vũ Văn Thái]] (宇文泰), một viên đại tướng nhà Tây Ngụy, thiết lập sau khi có sự chia tách [[bắc Ngụy|nhà Bắc Ngụy]] thành Tây Ngụy và [[nhà Đông Ngụy|Đông Ngụy]] vào năm [[535]].
 
Sau khi Vũ Văn Thái chết năm [[556]], cháu trai ông [[Vũ Văn Hộ]] (宇文護) đã buộc [[Tây Ngụy Cung Đế]] Nguyên Khuếch phải nhường ngôi cho con trai thứ 3 của Vũ Văn Thái là [[Bắc Chu Hiếu Mẫn Đế|Vũ Văn Giác]] (tức Hiếu Mẫn Đế), thành lập ra nhà Bắc Chu. Hiếu Mân Đế giáng Tây Ngụy Cung Đế làm Tống Công, không lâu sau thì xử tử.
Dòng 24:
Bắc Chu Minh Đế Vũ Văn Dục tụ tập được khá nhiều những vị lão thần nguyên huân giúp phát triển kinh tế, tiếng tăm cũng càng ngày càng lớn. Những điều như thế đã làm cho Vũ Văn Hộ sợ hãi bất an. Để thử hoàng đế, Hộ đã giả bộ làm một lần trả lại binh quyền cho hoàng đế. Trừ quân quyền ra, tất cả mọi quyền lực đều giao về cho hoàng đế. Ai ngờ Vũ Văn Dục không hề khách khí mà thu hết cả về, lập tức xưng danh hiệu đổi thành hoàng đế (khi trước những người nắm quyền lực tối cao của nhà Bắc Chu đều xưng là Thiên Vương). Vũ Văn Hộ bắt đầu thấy sợ hãi, bèn mua chuộc viên quan chủ quản việc ăn uống của hoàng đế, bí mật bỏ thuốc độc vào trong thức ăn, đầu độc chết hoàng đế. Minh Đế Vũ Văn Dục tại vị chưa đầy 2 năm.
 
Trước lúc chết, Minh Đế chỉ định em mình là Lộ công [[Bắc Chu Vũ Đế|Vũ Văn Ung]] (543-578) làm người kế vị, Vũ Văn Ung lên ngôi, hiệu là Vũ Đế. Quyền lực Vũ Văn Hộ bao trùm lên lục khanh, diệt trừ 3 trong số 6 trụ quốc là Hầu Mạc Trần Sùng Vi, Độc Cô Tín, Triệu Quý.
 
==Chu Vũ Đế lên ngôi==
 
Năm 562, Bắc Chu thiết lập quan hệ hòa hiếu với nước Trần, gửi về nước Trần các con tin trong đó có Trần Xương, anh họ Trần Văn Đế, con [[Trần Bá Tiên|Trần Vũ Đế]], gia đình Trần Húc (sau này là Tuyên Đế) và Trần Thúc Bảo (con Trần Húc, sau này là Trần Hậu Chủ). Đổi lại, Trần nhường cho Bắc Chu thành Lư Sơn (Vũ Hán, Hồ Bắc).
 
Mùa thu năm 562, Vũ Đế đã bắt đầu cấp lương bổng cho các quý tộc dựa vào tước vị của mỗi người. Đồng thời mùa xuân năm 563, Vũ Đế cho ban hành bộ ''Hình thư'' mới có 25 chương do Thác bạt Địa soạn thảo, trong đó các tội hình sự chia làm 25 mục.
Dòng 111:
|}
 
''Năm [[580]], sau khi Tuyên Đế chết, [[Uất Trì Huýnh|Uất Trì Quýnh]] (尉遲迥), tin rằng Nhiếp chính [[Tùy Văn Đế|Dương Kiên]] sẽ tiếm ngôi, nên đã nổi lên chống lại Dương Kiên và lập người con trai (không rõ tên) của em trai Vũ Đế là Triệu Vương Vũ Văn Chiêu (宇文招) làm Hoàng đế. Nhưng do Uất Trì Quýnh bị đánh bại ngay sau đó, và do người ta không còn biết gì thêm nữa về vị hoàng đế mà ông đã lập, nên con trai Vũ Văn Chiêu thông thường không được coi là Hoàng đế nhà Bắc Chu.''
 
==Xem thêm==
Dòng 126:
|chức vụ = [[Lịch sử Trung Quốc|Triều đại Trung Quốc]] (Bắc triều)
|năm = ([[557]]-[[581]])
|trước = [[Nhà Tây Ngụy|Tây Ngụy]]
|sau = [[Nhà Tùy|Tùy]]
}}