Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Vương Lăng (Tam Quốc)”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Addbot (thảo luận | đóng góp)
n Bot: Di chuyển 7 liên kết ngôn ngữ đến Wikidata tại d:q706628 Addbot
TuHan-Bot (thảo luận | đóng góp)
n Robot: Sửa đổi hướng
Dòng 7:
}}
 
'''Vương Lăng''' ([[chữ Hán]]: 王淩; Phiên âm: Wang Ling; [[171]] - [[251]]), [[tên chữ|tên tự]] là '''Ngạn Vân''' (彥雲), là đại thần nhà [[Tào Ngụy]] thời [[Tam Quốc]] trong [[lịch sử Trung Quốc]].
 
==Thời trẻ==
Vương Lăng quê ở huyện Kì quận Thái Nguyên (thuộc Tinh châu), là cháu gọi tư đồ [[Vương Doãn]] nhà [[Nhà Hán#Sự trỗi dậy và sụp đổ của nhà Đông Hán|Đông Hán]] bằng chú. Sau khi Vương Doãn bị các bộ tướng của [[Đổng Trác]] là [[Lý Thôi]], [[Quách Dĩ]] giết chết ([[192]]), gia quyến cũng bị hại. Vương Lăng cùng anh là Vương Thần còn trẻ, trèo thành thoát được, chạy trốn về quê.
 
Lý Thôi và Quách Dĩ thất bại, [[Tào Tháo]] nắm vua [[Hán Hiến Đế]] cầm quyền trong triều. Vương Lăng được tiến cử làm Hiếu liêm và được đề bạt làm Thái thú Trung Sơn. Tài năng của ông được thừa tướng Tào Tháo quý mến.
Dòng 18:
Rồi Vương Lăng được điều ra làm tướng ở Dương châu. Ông tham gia chiến trường chống [[Đông Ngô]] dưới quyền [[Trương Liêu]]. Nhờ góp công đánh lui tướng Ngô là [[Lã Phạm]], ông được phong làm Nghi Thành Đình hầu, Kiến Vũ tướng quân (建武将军).
 
Thời Ngụy Minh Đế [[Tào Duệ|Tào Tuấn]], Vương Lăng theo [[Tào Hưu]] đi đánh Ngô bị bại trận. Ông có công cứu Tào Hưu thoát khỏi sự truy kích của quân Ngô. Sau đó ông đánh lui được tướng Ngô là Toàn Tông và được phong làm Xa kỵ tướng quân (车骑将军).
 
Vương Lăng lần lượt giữ chức Thứ sử các châu Dương, Dự đều được nhân dân ở đó khen ngợi<ref name="nguychi28">[http://zh.wikisource.org/wiki/%E4%B8%89%E5%9C%8B%E5%BF%97/%E5%8D%B728 Tam quốc chí, Ngụy chí quyển 28: Vương Vô Khâu Gia Cát Đặng Chung truyện]</ref>.
Dòng 36:
Vương Lăng được chôn cất ít lâu thì có một viên tướng là Vương Thức tới tự thú với [[Tư Mã Ý]], nói rằng mình là người cùng họ với Vương Lăng và là thuộc hạ của Thứ sử Duyện châu Lệnh Hồ Ngu (cháu ngoại của Vương Lăng), từng theo lệnh của Lệnh Hồ Ngu tới thành Bạch Mã câu kết với Sở vương Tào Bưu; còn Lệnh Hồ Ngu cũng từng mưu đồ với Vương Lăng chống triều đình. Tư Mã Ý căn cứ vào lời tố cáo đó, hạ lệnh phá quan tài Vương Lăng và Lệnh Hồ Ngu, phơi xác họ 3 ngày trong chợ, thiêu hủy ấn tín và áo quan của họ, rồi chôn xác trần xuống đất<ref>Trịnh Phúc Điền, Khả Vĩnh Quyết, Dương Hiệu Xuân, sách đã dẫn, tr 570</ref>. Sau đó Tư Mã Ý hạ lệnh [[tru di tam tộc]] ông và họ Lệnh Hồ rồi nhân danh [[Tào Phương]] ra chiếu thư bắt Sở vương Tào Bưu phải tự sát.
 
Không đầy một tháng sau, [[Tư Mã Ý]] bị bệnh qua đời. Có người thời đó cho rằng họ Tư Mã bị [[linh hồn|hồn]] Vương Lăng hiện về ám ảnh<ref name="ReferenceA"/>.
 
Các sử gia cho rằng khi đó Lệnh Hồ Ngu đã bị bệnh qua đời nên không có cách nào kiểm chứng lời tự thú và tố cáo của Vương Thức, thực chất đây là vụ án giả do Tư Mã Ý làm ra để tiêu diệt những lực lượng trung thành với họ Tào mà chống đối mình<ref>Lê Đông Phương, sách đã dẫn, tr 413-414</ref>. Sách Hán Tấn xuân thu của Tập Tạc Xỉ thời [[nhà Tấn|Tấn]] chép việc Vương Lăng và Lệnh Hồ Ngu bàn nhau về việc họ Tư Mã lấn quyền vua nhỏ [[Tào Phương]] nên mưu lập Tào Bưu. Sử gia Bùi Tùng Chi khi chú giải [[Tam quốc chí]] tỏ ra nghi ngờ về ghi chép của Tập Tạc Xỉ, cho rằng sử cũ không hề chép việc đó mà họ Tập tự mình chép ra<ref name="nguychi28"/>.
 
Là đại thần trong chính quyền [[Tào Ngụy]] nhưng Vương Lăng không được [[tiểu thuyết]] [[Tam quốc diễn nghĩa|Tam Quốc diễn nghĩa]] nhắc tới.
 
==Xem thêm==