Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Khước Khắc”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
TuHan-Bot (thảo luận | đóng góp)
n Robot: Sửa đổi hướng
TuHan-Bot (thảo luận | đóng góp)
n Robot: Sửa đổi hướng
Dòng 23:
Năm [[589 TCN]], [[Tề Khoảnh công]] mang quân đánh [[lỗ (nước)|nước Lỗ]] và [[vệ (nước)|nước Vệ]]. Vợ vua [[vệ (nước)|nước Vệ]] và vợ vua [[lỗ (nước)|nước Lỗ]] đều sang nước Tấn, thông qua Khước Khắc báo tình hình lên vua Tấn, xin Tấn ra quân đánh Tề.
 
Tấn Cảnh công bèn sai Khước Khắc mang 800 cỗ xe, cùng [[Sĩ Tiếp|Sĩ Nhiếp]], [[Hàn Quyết]] và [[Loan Thư]] cứu [[Lỗ (nước)|Lỗ]] và [[Vệ (nước)|Vệ]]. Tháng 6 năm [[589 TCN]], hai bên giao chiến ở núi Mị Châm. Quân Tề bắn Khước Khắc bị thương, nhưng Khước Khắc cố nén đau tự mình thúc trống. Quân Tấn hăng hái đánh bại quân Tề.
 
Tề Khoảnh công thua chạy, bị [[Hàn Quyết]] truy kích. Người đánh xe cho vua Tề là [[Phùng Sửu Phụ]] hiến kế tự mình vào xe giả làm vua Tề. Hàn Quyết đuổi tới nơi. Sửu Phụ lên giọng ra lệnh cho Tề Khoảnh công đang vào vai người đánh xe đi lấy nước suối Hòa Tuyền cho mình uống. [[Tề Khoảnh công]] vội chạy tới suối, gặp hai tướng Tề là Trịnh Chu Phủ và Uyển Phạt đánh xe khác tới, bèn nhảy lên xe chạy thoát. Phùng Sửu Phụ lộ chân tướng là người đóng thế, bị bắt về chỗ Khước Khắc; nhưng nghe lời phân tích lợi hại của Sửu Phụ đối với việc làm gương cho lòng trung nghĩa của bầy tôi, Khước Khắc tha chết cho Sửu Phụ nhưng vẫn thúc quân đuổi đánh vua Tề, tiến đến Mã Lăng. [[Tề Khoảnh công]] sai Tân Mỵ Nhân đi sứ, dâng đồ châu báu để xin quân Tấn rút lui. Khước Khắc không nghe, đòi vua Tề làm đường từ đông sang tây cho quân Tấn dễ dàng sang đánh và nộp mẹ (Tiêu Đồng Thúc Tử) là người đã cười nhạo mình khi đi sứ trước kia mới chấp nhận lui quân. Tân Mỵ Nhân phân tích việc bắt làm đường và nộp mẹ làm con tin là bạo ngược, chèn ép nước Tề quá đáng. Khước Khắc chấp thuận cho [[tề (nước)|nước Tề]] giảng hòa<ref>Xuân Thu Tam truyện, tập 3, tr 257</ref>.