Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Càn Long”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Cheers!-bot (thảo luận | đóng góp)
nKhông có tóm lược sửa đổi
Dòng 31:
Năm [[1796]], ông nhường ngôi cho con là [[Gia Khánh|Vĩnh Diễm]], lên làm [[Thái thượng hoàng]], giữ vững quyền chính. Năm 1799 ông mất, hưởng thọ 89tuổi. Thụy hiệu đầy đủ của ông là ''Pháp Thiên Long Vận Chí Thành Tiên Giác Thể Nguyên Lập Cực Phu Văn Phấn Vũ Khâm Minh Hiếu Từ Thần Thánh Thuần hoàng đế'' (''法天隆運至誠先覺體元立極敷文奮武欽明孝慈神聖純皇帝''.
 
'''Dấu ấn sự nghiệp của Càn Long nổi tiếng nhất là việc tiêu diệt bộ tộc Dzungar và Uyghur. Gần như toàn bộ dân số bộ tộc Dzungar đã bị tuyệt diệt.''' Xem thêm * [[Thập toàn Võ công|Thập toàn võ công]]
 
== Truyền thuyết ==
Dòng 49:
 
==Xâm lược Việt Nam==
Tháng 5 năm [[1788]], mẹ Lê Duy Kỳ cùng các bầy tôi sang [[Long Châu]] cầu viện [[nhà Thanh]] phát binh đánh Tây Sơn. Tháng 7 năm [[1788]], Lê Chiêu Thống ở [[Kinh Bắc]] cũng sai người sang [[Trung Quốc]] cầu viện. [[Càn Long]] nhân cơ hội đánh chiếm [[Đại Việt]], cuối năm [[1788]], [[Càn Long]] sai [[Tổng đốc Lưỡng Quảng]] [[Tôn Sĩ Nghị]] chỉ huy hơn 29 vạn quân, huy động từ Lưỡng Quảng, Vân Nam và Quý Châu<ref>Theo ''Tìm hiểu thiên tài quân sự của Nguyễn Huệ'', trích dẫn từ ''Thánh vũ ký'' của Ngụy Nguyên đời Thanh</ref> hộ tống Lê Chiêu Thống về Việt Nam với danh nghĩa phù [[nhà Hậu Lê|Lê]], vào chiếm đóng [[Thăng Long]].
 
Nghe tin báo, ngày 25 tháng 11 năm Mậu Thân (22 tháng 12 năm 1788), Bắc Bình vương [[Nguyễn Huệ]] xuất quân tiến ra Bắc Hà. Với lý do vua Lê đã bỏ nước và rước giặc về, để có danh nghĩa chính thống, Nguyễn Huệ lên ngôi Hoàng đế, lấy niên hiệu Quang Trung.