Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Phân tâm học”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n →‎Chú thích: add category using AWB
n →‎Lịch sử: clean up, General fixes using AWB
Dòng 2:
'''Phân tâm học''' (viết tắt của '''Phân tích tâm lý học''', [[tiếng Anh]]: '''Psychoanalysis''') là tập hợp những lý thuyết và phương pháp [[tâm lý học]] có mục đích tìm hiểu những mối quan hệ [[vô thức]] của con người qua tiến trình liên tưởng. Nó được khởi thảo bởi [[Sigmund Freud]], một bác sĩ người [[Áo]]. Phân tâm học chuyên sâu nghiên cứu về con người. Phân tâm học chia bản năng con người ra làm ba phần: cái ấy (E: '''id''';F:'''Le Ca'''; G:'''das Es'''), cái tôi (E: '''Ego''';F:'''Le Moi'''; G:'''das Ich''') và cái siêu tôi (E:''Super ego'';F: '''Le Surmoi'''; G:'''das Über-Ich'''). Trong đó nói rõ con người luôn bị chi phối bởi bản năng tính dục và mọi hoạt động của con người đều nhằm thỏa mãn hoặc ức chế nhu cầu đó. Lí thuyết phân tâm đã được nhiều người nghiên cứu tuy nhiên nó vẫn chưa thực sự được nhận thức đầy đủ. Cùng với nhiều công trình nghiên cứa về con người như thuyết tiến hóa và khoa học về nhận thức, đã đóng góp vào việc tìm hiểu sau hơn về nhận thức về văn hóa và văn minh nhân loại.
==Lịch sử==
Phân tâm học được sáng lập vào khoảng cuối thế kỷ 19 đầu thế kỷ 20 bởi một nhà thần kinh học người Áo – [[Sigmund Freud]]. Thuyết tâm lý học này đã được đánh giá, mở rộng và phát triển theo nhiều hướng khác nhau, phần lớn nhờ công của một số học trò của Freud như [[Alfred Adler]] (với [[Tâm lý học cá nhân]]), [[Carl Jung|Carl Gustav Jung]] (với [[Tâm lý học phân tích]]), [[Wilhelm Reich]], và sau nữa là những đóng góp từ các nhà phân tâm mới như [[Erich Fromm]] (với một số cuốn sách rất thú vị: '''“chạy"chạy trốn tự do – escape from freedom”freedom"'''; '''“Phân"Phân tâm học và Thiền – Zen Buddhism and Psychoanalysis”Psychoanalysis"'''...), [[Karen Horney]], [[Harry Stack Sullivan]], [[Jacques Lacan]].
 
Những luận thuyết cơ bản của phân tâm học chủ yếu bao gồm:
# Hành vi, kinh nghiệm và nhận thức của con người phần lớn được định hình bởi các xung năng bẩm sinh và phi lý.
# Những xung năng này mang bản chất vô thức.
# Qúa trình cố đưa những xung năng này “trồi”"trồi" lên bề mặt ý thức sẽ gây ra những kháng cự tâm lý, được biểu hiện qua các cơ chế phòng vệ.
# Bên cạnh những cấu trúc tâm thần mang tính bẩm sinh đó, sự phát triển của một cá nhân còn được định hình bởi những sự kiện thuở ấu thời.
# Những xung đột giữa ý thức về thực tại với phần vô thức của hệ tâm thần (tạo nên sự dồn nén) có thể là nguồn gốc của những chứng rối nhiễu tâm trí như chứng nhiễu tâm, lo âu, trầm uất, v.v...
# Phương thức để giải trừ những ảnh hưởng này từ những nội dung vô thức là đưa các nội dung đó lên bình diện ý thức.
 
Dưới tầm ảnh hưởng rộng lớn của phân tâm học, đã có ít nhất 22 nhánh lý thuyết nghiên cứu về sự phát triển tâm trí con người. Nhiều phương pháp tiếp cận khác trong trị liệu cũng được gọi là " phân tâm lại khác xa so với lý thuyết. Thuật ngữ phân tâm học cũng dùng cho một phương pháp nghiên cứu về sự phát triển ở trẻ em.
 
Phân tâm học cổ điển của Freud là một phương pháp trị liệu đặc thù, mà người được phân tích (phân tích bệnh nhân) sẽ nói ra những ý nghĩ của mình, qua những '''liên tưởng tự do''', những huyễn tưởng và các giấc mơ, từ đó nhà phân tâm sẽ rút ra kết luận về những xung đột vô thức là nguồn gốc đang gây ra các triệu chứng và biểu hiện đặc trưng ở những bệnh nhân, rồi diễn giải chúng cho họ bừng hiểu để từ đó có giải pháp cho những nan đề của mình.