Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Lan Xang”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Dòng 57:
Phà Ngừm là dòng dõi của thủ lĩnh (''chao muang'') xứ [[Luangprabang (huyện)|muang Sua]] (Luangprabang ngày nay). Lúc nhỏ, cha con ông bị bắt vào [[Angkor]] làm [[con tin]] của triều đình Khmer. Ở Angkor, Phà Ngừm quy y theo [[đạo Phật]] rồi được gả công nương trong hoàng tộc Khmer. Năm 1351 khi miền Bắc có loạn, triều đình Khmer lúc ấy đã suy yếu, sai Phà Ngừm cầm quân lên [[cao nguyên Khorat]] đánh dẹp. Phà Ngừm giỏi việc binh nên bình định được các ''chao muang'' địa phương năm 1354, thống nhất xứ Lào, xưng quốc hiệu là '''Lan Xang'''. Kinh đô đặt ở Xieng Dong Xieng Thong ở xứ Muang Sua cũ. Biên cương nước Lan Xang rộng lớn nhất nhì Đông Nam Á lúc bấy giờ, bao gồm [[Cao nguyên Khorat]] cùng lưu vực sông Mê Kông, bắc giáp [[Trung Hoa]], nam đến Sambor của [[đế quốc Angkor]], đông giáp [[Đại Việt]], tây là rặng [[Dong Phaya Yen]].
Năm 1373, dân Lan Xang không phục nên Phà Ngừm phải bỏ ngai vàng, lưu vong sang xứ [[Nan (tỉnh)|muang Nan]] (nay thuộc [[nan (tỉnh)|tỉnh Nan]], [[Thái Lan]]) rồi mất ở đó. Con Phà Ngừm là [[Samsenethai]] lên kế vị, người có công chỉnh đốn triều chính thêm quy củ, lấy [[Hệ thống Mandala|Mandala]] và [[Phật giáo]] [[Thượng tọa bộ]] làm gốc.
Kế vị Samsenethai là [[Lan Kham Deng]], trị vì không lâu thì mất. Lan Xang bước vào thời kỳ nhiễu loạn.
|