Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Horten Ho 229”
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
n General Fixes |
n General Fixes |
||
Dòng 47:
Các báo cáo thử nghiệm H.IX V2 cho thấy máy bay có khả năng xử lý rất tốt, chỉ hơi mất ổn định bên (một thiếu hụt điển hình của máy bay không đuôi). Trong chuyến bay thử nghiệm thứ hai thành công thì bộ bánh đáp đã bị hư hại nặng khi hạ cánh do Ziller đã mở dù hãm quá sớm khi tiếp đất. Có những báo cáo nói rằng trong một số chuyến bay thử nghiệm, H.IX V2 đã thực hiện một số mô phỏng ‘’hỗn chiến’’ với một chiếc [[Messerschmitt Me 262]], và chiếc H.IX V2 đã tỏ ra vượt trội so với Me 262.
Hai tuần sau, vào ngày 18/2/1945, thảm họa đã xảy ra trong chuyến bay thử nghiệm thứ 3. Ziller cất cánh không gặp bất kỳ vấn đề nào để thực hiện một loạt thử nghiệm bay. Sau khoảng 45 phút, ở độ cao 800 m, một chiếc động cơ phản lực Jumo 004 đã xảy ra vấn đề, nó bốc cháy và ngừng hoạt động. Ziller đã nhìn thấy và điều khiển máy bay bổ nhào và kéo lên nhiều lần để tái khởi động động cơ và bảo vệ mẫu thử quý giá.<ref name="ng">[http://news.nationalgeographic.com/news/2009/06/090625-hitlers-stealth-fighter-plane.html "Hitler's Stealth Fighter Re-created."] ''National Geographic'', ngày 25 tháng 6 năm 2009.
[[Tập tin:HortenHo229 unloading.jpg|nhỏ|Một chiếc Horten Ho 229 V3 đang được bốc dỡ tại Mỹ]]
Dòng 65:
===Sự hồi sinh từ Northrop ===
Sau chiến tranh, Reimar Horten cho biết ông đã pha trộn bụi than với keo dán gỗ để hấp thụ sóng điện từ (radar), ông tin rằng bằng cách đó có thể giúp máy bay không bị hệ thống radar cảnh báo sớm [[Chain Home]] của Anh phát hiện.<ref>[http://channel.nationalgeographic.com/episode/hitler-s-stealth-fighter-3942/Overview24#tab-time-line "Flying under the Radar: A History of Stealth Planes."] ''National Geographic Channel,'' 2009.
Các kỹ sư của Tập đoàn [[Northrop-Grumman]] từ lâu đã quan tâm tới ho 229, một vài người trong số đó đã tới thăm cơ sở của Bảo tàng Smithsonian ở [[Silver Hill, Maryland]] vào đầu thập niên 1980 để nghiên cứu khung thân của V3. Một nhóm các kỹ sư của Northrop-Grumman đã làm các thử nghiệm điện từ trên phần mũi hình nón trung tâm nhiều tầng bằng gỗ của V3. Phần hình nón này dày 19 mm và tạo thành một lớp vỏ ngụy trang mỏng. Nhóm đi tới kết luận rằng nhờ một số dạng phần tử dẫn điện trong keo mà tín hiệu radar đã bị chậm lại một cách đáng kể khi đi qua mặt nón.<ref name="Myhra p. 11"/>
Dòng 73:
Thử nghiệm RCS với giả thiết chiếc Ho 229 tiếp cận bờ biển Anh từ Pháp ở vận tốc 885 km/h (550 mph) trên độ cao 15–30 met (50–100 ft) so với mực nước biển có thể bị phát hiện ở khoảng cách 80% so với một chiếc [[Messerschmitt Bf 109|Bf 109]]. Điều này có nghĩa là RCS của Ho 229 chỉ bằng 40% so với một chiếc Bf 109. Những phần dễ bị phát hiện nhất của máy bay là lối vào của không khí và buồng lái, nhưng chúng sẽ không gây trở ngại khi so với bước sóng CH.<ref name="Myhra p. 11"/> Tuy nhiên, vận tốc kết hợp với lợi thế có 20% đặc tính tàng hình sẽ làm nó trở thành một mối đe dọa nghiêm trọng, nó có thể bắt đầu một cuộc tấn công trước khi các lực lượng phòng thủ kịp triển khai và dùng vận tốc của nó để thoát khỏi các máy bay tiêm kích thông thường.
Sau khi hoàn tất thử nghiệm, mẫu Ho 229 của Northrop-Grumman đã được tặng cho [[Bảo tàng Hàng không và Không gian San Diego]].<ref name="Myhra p. 11"/><ref>[http://www3.signonsandiego.com/stories/2009/jun/23/san-diego-air-museum-will-house-replica-german-ste/?uniontrib "San Diego Air Museum will house replica German flying wing."] ''signonsandiego.com''.
==Biến thể==
|