Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Tây Nguyên”

Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 40:
Năm [[1888]], một người Pháp gốc đảo [[Corse]] tên là [[Marie-Charles David de Mayréna|Mayréna]] sang Đông Dương, chọn [[Đắk Tô|Dakto]] làm vùng đất cát cứ và lần lượt chinh phục được các bộ lạc thiểu số. Ông thành lập [[Vương quốc Sedang]] có [[quốc kỳ]], phát hành [[giấy bạc]], có cấp chức riêng và tự mình lập làm [[vua]] xưng là Marie đệ nhất. Nhận thấy được vị trí quan trọng của vùng đất Tây Nguyên, nhân cơ hội Mayréna về [[châu Âu]] vận động xin viện trợ từ các cường quốc Tây phương, chính phủ Pháp đã đưa [[công sứ]] Quy Nhơn lên tiếp thu. Mayréna trên đường trở lại Đông Dương khi quá cảnh [[Singapore|Tân Gia Ba]] thì bị nhà chức trách giữ lại. Chính phủ Pháp cũng ra lệnh cấm Mayréna nhập cảnh. Mayréna mất không lâu sau đó ở Mã Lai. Vùng Tây Nguyên kể từ năm [[1889]] được đặt dưới quyền quản lý của Công sứ Quy Nhơn và vương quốc Sedang cũng bị giải tán.<ref name="Chi">Lê Đình Chi. ''Người Thượng Miền Nam Việt Nam''. Gardena, CA: Văn Mới, 2006. tr 401-449</ref>
 
Năm [[1891]], bác sĩ [[Alexandre Yersin]] mở cuộc thám hiểm và phát hiện ra [[cao nguyên Lâm Viên|cao nguyên Lang Biang]]. Ông đã đề nghị với chính phủ thuộc địa xây dựng một thành phố nghỉ mát tại đây. Nhân dịp này, người Pháp bắt đầu chú ý khai thác kinh tế đối với vùng đất này. Tuy nhiên, về danh nghĩa, vùng đất Tây Nguyên vẫn thuộc quyền kiểm soát của [[nhà Nguyễn|triều đình Huế]]. Vì vậy, ngày [[16 tháng 10]] năm 1896, [[khâm sứ Trung Kỳ]] là [[Léon Jules Pol Boulloche]] đề nghị [[Viện cơ mật (Huế)|Cơ mật viện]] triều Nguyễn giao cho Pháp trực tiếp phụ trách an ninh tại các cao nguyên Trung Kỳ. Năm 1898, khi vương quốc Sedang bị giải tán thì ngay năm sau, tức [[1899]], thực dân Pháp buộc vua [[Đồng Khánh]] ban dụ ngày 16 Tháng 10<ref name="Chi"/> trao cho họ Tây Nguyên để họ có toàn quyền tổ chức hành chính và trực tiếp cai trị các dân tộc thiểu số ở đây. Năm [[1900]], [[toàn quyền Đông Dương|Toàn quyền]] [[Paul Doumer]] đích thân thị sát [[Đà Lạt]] và quyết định chọn Đà Lạt làm thành phố nghỉ mát, bắt đầu sự can thiệp trực tiếp trên cao nguyên.
 
=====Hành chính thời Pháp thuộc=====